Chờ cô có nhà mới, cũng phải bố trí thoải mái như vậy mới được. Nếu đến lúc đó có thể mời đám người Tạ Ninh đi sưởi ấm phòng, uống rượu Kiều Thiên thì tốt rồi.
Nghĩ như vậy, há chẳng phải cô không còn cách nào khác, chỉ có thể ôm đùi Hạ Vân Sâm thôi sao? Khiến Hạ Vân Sâm vui vẻ, có lẽ có thể cho bọn Tạ Ninh được nghỉ phép nhỉ?
Không phải Tạ Ninh rất muốn đến biên thành sao, cô vẫn nhớ rõ ánh mắt hâm mộ của anh ta mấy ngày trước khi cô rời đi.
Lần trước đi biên thành chỉ có ba người bọn họ thôi, Hà Kính không đi, lân này không thể bỏ rơi anh ta được.
Trong đầu cô nghĩ Đông nghĩ Tây, có một loại cảm giác vui vẻ khó hiểu. Nhưng sau đó cô nghiêng người, nhìn Tần Quyết nhắm mắt lại an tĩnh nằm ở bên cạnh mình thì không tiếng động thở dài. ...
Mùa đông tất cả mọi người rất rảnh rỗi, trong kho lúa ngoại trừ đánh chuột và ghi chép mỗi ngày nấu cơm dùng bao nhiêu lương thực thì không có chuyện gì lớn. Chuyện trong ruộng cũng không cần Giang Đình quan tâm, ban ngày cô ngoại trừ ngủ nướng, thì là cân nhắc ăn cái gì.
Sau một ngày nghỉ ngơi trong doanh trại ngày thứ ba cô thực sự rảnh rỗi, quyết định đến nhà bếp lớn giúp mọi người nấu cơm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play