Sắc mặt Khổng Tiêu chợt đổi, muốn nói nhưng lại thôi.
Giang Đình lại chậm rãi nuốt cơm lúa mạch trong miệng xuống, nhìn đám người này với vẻ cười như không cười: "Vạch trần tôi?"
"Phải!"
"Vạch trần tôi cái gì?"
Cô bỗng đặt bát sang bên cạnh rồi đứng bật dậy, dáng người của cô còn cao hơn cả mấy tên lưu manh này một chút, rất có cảm giác áp bức.
Đối phương còn chưa nói gì, Giang Đình bước thẳng lên một bước, húc mạnh vai vào tên lưu manh đẫn dầu, tên đó bị húc đến lùi về sau.
Mấy người đối phương lập tức nổi điên: "Ông đây thấy mày đang muốn c.h.ế.t đó!"
Giang Đình cong môi cười, cô nhỏ giọng khiêu khích: "Đồ vô dụng, đánh tôi đi."
Mấy tên lưu manh nổi cáu, một tên giơ nắm đ.ấ.m đánh lên vai Giang Đình, một tên khác nhấc chân đá lên cẳng chân của Giang Đình, Giang Đình kêu "Á" một tiếng, co chân quỳ bò ra đất.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play