Đúng lúc gần đây có binh lính bị thương muốn về quê, thế nên hai người cũng không nghi ngờ lời của Giang Đình.
Tạ Ninh nói: "Trứng vịt bắc thảo, thịt khô cay, lạp xưởng... Có thể gửi bao lâu vậy? Nhà tôi cách không xa, đi đường chừng mười ngày là đến."
Giang Đình nói: Bây giờ trời lạnh, làm xong để ở bên ngoài cả đêm là đông lạnh đến nỗi cứng ngắc rồi, chỉ cần trên đường tuyết không tan, thì chắc chắn mười ngày sẽ không hỏng."
Tạ Ninh bẻ đầu ngón tay đếm thử: "Cha mẹ, ông bà, nhà ngoại, nhà chú... Ôi trời, không tốt!"
Giang Đình thấy vẻ mặt anh ta đau khổ, nói: "Sao thế? Chẳng phải vừa nãy vẫn rất vui vẻ sao?" "Chỗ thịt này là phải tự bỏ tiền mua, tôi tính thử, mỗi nhà một hai cân, cũng phải tốn hết của cải nhà tôi mất."
Quân lương một tháng của anh ta chỉ sáu trăm văn, hơn nữa hoa hồng chia từ đồ ăn do đầu bếp doanh bán, non nửa năm qua cũng chỉ tiết kiệm được chưa đến ba lượng bạc, mấy hôm mua trước mua quần áo giày mũ còn tốn một chút, nghĩ đến việc lại phải bỏ tiền ra đúng là đau lòng.
"Thôi, năm nay tôi sẽ không gửi đồ vê, năm sau có tiên rồi gửi sau vậy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play