Trong ba ngày cô rời đi, nhóm lúa đầu tiên đã gieo và mọc lên một ít mầm nhỏ, hạt cải trắng và củ cải cô mang về cũng gieo trông một ít.
Các tướng sĩ vẫn đang cố gắng mở rộng diện tích đất canh tác, nỗ lực sản xuất ra nhiều thứ.
Bởi vì khí hậu biên quan không tốt, rất có thể có một số cây non bị đông chết, cũng có thể vì trời quá lạnh mà không lớn được, hoặc là giữa chừng bởi vì các loại nguyên nhân gì đó mà c.h.ế.t non...
Dù sao đây cũng là năm đầu tiên trông thử, các tướng sĩ cũng đã chuẩn bị tinh thần xong rồi, chỉ cần mùa đông này gieo hạt giống có thể thu hoạch vào mùa xuân sang năm, đủ cho tướng sĩ toàn doanh ăn no một bữa, vậy cũng đáng! Giang Đình ôm Đại Bạch ngồi xổm trên bờ ruộng, dùng tay xới nhẹ lớp bùn đất, lộ ra mầm non xanh biếc nho nhỏ bên dưới, không nhịn được vui mừng nói: "Củ cải cũng nảy mầm rồi này."
Chu Đông thoải mái thong thả dạo bước trên mặt đất, cảm thán nói: "Không dám tưởng tượng, nếu cả một mảng lớn này đều tốt lúa, thì đến mùa xuân có gió thổi tạo thành sóng lúa sẽ đẹp biết bao."
Các tướng sĩ rất chăm sóc những chồi non này, như thể chúng là con gái ruột của mình vậy. Không riêng gì phải cẩn thận tưới nước bón phân, họ còn lo lắng chúng sẽ bị đông lạnh, tìm rất nhiều cành cây để che phủ phía trên, dùng lá cây giúp chúng sưởi ấm phòng gió.
Tiểu Thất ôm A Hoa, ngồi xổm bên cạnh Giang Đình, hai con mèo mập nhăn mặt, dùng móng vuốt cào tới cào lui. Tiểu Thất chỉ vào một cái lỗ to bằng nắm tay nói: "Anh Đình, anh xem kìa, đó chính là hang chuột trong ruộng lúa đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT