Cô nhớ đến lương thực còn phơi ở bên ngoài kho lúa, cũng không biết mấy lính bếp bên dưới có kịp thời thu vào trong kho lúa hay không.
Con người cô làm gì cũng rất có trách nhiệm, nếu đã làm quản sự kho lúa thì phải làm cho tốt, bây giờ kho lúa kia chính là bảo bối là sinh mạng của cô.
Cô lập tức có chút ngồi không yên, đột nhiên đứng dậy nói qua loa: “Đúng đúng đúng, cho anh đấy."
Cô bọc giấy dầu lại, đặt xuống trước mặt Hạ Vân Sâm, sốt ruột nói: "Không được, tôi phải nhanh chóng trở về, về thu lương thực.”
Cô xách hộp cơm lên rồi đi ngay, Hạ Vân Sâm cũng đứng lên.
Trước đây mỗi lần trước khi đi, Giang Đình đều sẽ hẹn sẵn thời gian đưa cơm lân sau với y, lân này thấy Giang Đình dường như đã quên mất, y chỉ đành chủ động mở miệng nói: "Vậy... Lần sau..."
Giang Đình quay đầu lại, cười nói: "Thời gian cũ, chỗ cũI"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT