Mà chú Chung thân là tổng quản sự đầu bếp doanh, tuy ông ấy đã giúp Trịnh đồng tri tham ô tiên mua sắm và tiên thêm bữa cho quân lính vì bị uy hiếp, cộng thêm sau này tích cực khai báo mọi việc nhưng công lao vẫn chưa đủ để chuộc tội.
Xét đến ông ấy tuổi cao sức yếu, đã cống hiến gần ba mươi năm cho Hạ gia quân, không có công thì cũng góp sức, vậy nên lần này Hạ Vân Sâm phạt ông ấy hai mươi roi, đuổi ông ấy ra khỏi quân doanh.
Khi chú Chung chịu phạt, tất cả lính bếp đều đứng nhìn. Bọn họ ứa nước mắt, vô cùng nghẹn ngào, không ngờ chú Chung thật thà đôn hậu bình thường lại có kết cục như thế.
Chẳng qua Giang Đình biết Hạ Vân Sâm đã nhẹ tay lắm rồi. Bình thường, hai mươi roi vẫn chưa đủ để khiến người ta tàn tật, chỉ cân nghỉ ngơi điều dưỡng nửa năm là lành. Mà sau khi bị đuổi khỏi quân doanh, chú Chung có thể về nhà dưỡng lão, Hạ Vân Sâm vẫn chưa xét xử nhà cửa và tài sản của ông ấy.
Chú Chung được con trai dùng xe bò đón về. Trước khi đi, ông ấy nhìn các lính bếp bằng ánh mắt đục ngầu, gượng cười nói: "Khóc gì mà khóc. Đừng khóc nữa, chú Chung mệt, muốn vê nhà dưỡng lão trước.'
"Chú Chung, chúng tôi sẽ nhớ chú lắm."
"Chú đi rồi đầu bếp doanh chúng ta biết sống thế nào đây?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT