Giang Đình tiếp tục duy trì đau thương phiên muộn, nói: "Lúc luyện võ không cẩn thận ngã xuống, chỗ đó kẹt trên một tảng đá."
Cô xấu xa đảo mắt, quả nhiên thấy Hạ Vân Sâm theo bản năng khép hai chân lại.
Hạ Vân Sâm không hề ý thức được mình hoàn toàn bị dẫn dắt theo tiết tấu của Giang Đình. Trong lòng y bây giờ chỉ còn lại sự đồng tình, thâm nghĩ thảo nào dù Giang Đình là một cao thủ ẩn sâu không lộ, cũng không muốn ra chiến trường, hoá ra là giấu bệnh trong người.
"Vậy nên lúc anh ra khỏi doanh có thể dẫn tôi theo một chút không? Tôi cam đoan nhất định sẽ trở về doanh đúng giờ. Anh xem anh giỏi như vậy, năng lực theo dõi của anh cũng mạnh đến thế. Cho dù tôi muốn chạy, còn không phải nơm nớp lo anh bắt trở vê sao.
Hạ Vân Sâm im lặng, dường như đang suy nghĩ lời cô nói có vài phần khả thi.
Giang Đình thấy thời cơ cũng đến rồi, tung đại chiêu: "Chỉ cân anh đồng ý, anh muốn ăn cái gì tôi đều nấu cho anh hết, thấy thế nào?"
Cô bưng gà xào nấm hương ra, đẩy đến trước mặt Hạ Vân Sâm: “Anh ngửi đi, không thơm sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT