Hạ Vân Sâm đi theo Tiêu Thừa vào trong, lúc đi ngang qua Giang Đình thì nghiêng đầu nhìn cô một cái, Giang Đình giật giật khóe môi với y, nở một nụ cười cứng ngắc.
Sau khi trở lại phòng bếp, Giang Đình yên lặng nhìn xà nhà, tự an ủi mình, không sao, cứ coi như y không tồn tại, hưởng thụ lẩu mới là việc quan trọng nhất!
Tự cổ vũ như vậy trong lòng mấy lần, cuối cùng Hạ Vân Sâm cũng bị cô vứt ra sau đầu.
Nước lèo trong nồi đã sôi lên sùng sục, mùi thơm cũng trở nên nông đậm vô cùng, sau khi nếm thử mùi vị, Giang Đình dùng chậu sạch sẽ múc nước lèo ra, bưng ra sân đổ vào nồi trên bếp lò, nhóm lửa lên than. "Mau tới, ăn cơm thôi!"
Đám người Tạ Ninh bưng đồ ăn ra, đặt ở trên mặt bàn bên cạnh, người của nhà họ Tiêu cũng vây quanh, ngồi ở trên băng ghế nhỏ bên cạnh bếp lò.
Hai ông bà Tiêu có chút câu nệ, Tiêu Thừa và Hạ Vân Sâm ngồi cạnh nhau, Tiêu Dư ngồi bên cạnh vợ Tiêu Thừa, có chút tò mò dò xét mặt nạ của Hạ Vân Sâm. Nhưng nghĩ đến lời cảnh cáo của anh trai, cũng không dám nhìn nhiều, cuối cùng lại không nhịn được mà nhìn chăm chằm vào Giang Đình.
Mà ánh mắt Hạ Vân Sâm cũng như có như không dừng lại trên người Giang Đình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT