Mẹ ruột của Diệp Hoan sợ con gái bị kẻ thù phát hiện, bà ấy đã dùng một loại chú thuật trên người Diệp Hoan, áp chế hoàn toàn vận may của Diệp Hoan. Sau khi trọng sinh, Diệp Hoan phá kén thành bướm, bùa chú vốn dùng trên người cô mới mất đi hiệu quả.
Nói đi nói lại, Lý Vệ Hoa theo các con lên núi, Chiến Thần dẫn đường phía trước.
Lý Vệ Hoa đi một hồi lại hưng phấn hỏi: “Hoan Hoan, sao các con phát hiện được cái hũ vậy?”
Không phải đào ra sao, sao các con biết bên dưới có chôn hũ?
Diệp Đông giành nói: “Mẹ, là Chiến Thần tìm được, là nó đào ra.”
Chiến Thần, không phải là con ch.ó mà con gái ôm về nhà sao? Thế mà lại là một con ch.ó đào được? Nhưng Lý Vệ Hoa không lấy làm lạ sao Chiến Thần lại đào được đồ, bởi vì thi thoảng chó sẽ bới đất chơi, đây là đặc tính bẩm sinh, dĩ nhiên không có gì đáng nghi ngờ.
Nhưng Lý Vệ Hoa lại bắt đầu tư duy, từ Chiến Thần nghĩ tới Diệp Hoan. Chiến Thần do Hoan Hoan nuôi, bình thường thân cận với Hoan Hoan nhất, mỗi lần Hoan Hoan ở nhà, đều quấn lấy bên cạnh cô. Điều này có nghĩa Chiến Thần là chó của Hoan Hoan. Bởi vì bà thấy hai đứa con trai cũng thường xuyên cho Chiến Thần ăn nhưng Chiến Thần chưa từng quấn quýt với con trai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT