Diệp Hoan dụ dỗ các em trai nói: “Đợi về nhà chúng ta nói với mẹ học quá đơn giản, bảo ba mẹ dạy cho chúng ta những thứ chúng ta chưa học.”
“Nếu các em nghe lời, sau này chị mua nhiều đồ ngon cho các em ăn, đều lén lút để dành cho các em ăn.”
Tuy sư phụ vô cùng hào phóng, thường sẽ cho Diệp Hoan tiền tiêu vặt, nhưng Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa không thích cho con xin tiền của Kỷ đạo trưởng. Bởi vì vốn dĩ mời người ta làm sư phụ đã không trả tiền, sao còn có thể để bọn trẻ xin tiền ông ấy? Vì vậy, cho dù Kỷ sư phụ cho Diệp Hoan tiền, lúc Diệp Hoan tiêu tiền cũng không nhiều. Nếu cô mua đồ ăn vặt cho các em trai, đều bảo các em ăn hết ở bên ngoài, lau sạch miệng rồi mới về nhà, bình thường rất ít khi để ba mẹ nhìn thấy.
“Được, Hoan Hoan, chị nói lời giữ lời.” Diệp Đông và Diệp Nam đều đồng ý.
Từ sau khi Diệp Hoan có khố vàng nhỏ do sư phụ cho, quản giáo em trai càng dễ dàng. Chỉ cần lấy đồ ăn vặt ra dỗ chúng, cơ bản không có lúc nào không đồng ý.
Đợi về tới nhà ăn cơm, Diệp Đông chủ động nói với ba mẹ: “Mẹ, bọn con ở trường học quá đơn giản, những gì giáo viên dạy đều biết cả rồi, mẹ dạy bọn con cái gì khó hơn đi.”
“Bảo bối, đều biết cả rồi à, vậy lấy sách ra để ba kiểm tra con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play