Đêm tối mùa hè vô cùng náo nhiệt, rất nhiều người sẽ đến cổng hóng mát sau khi ăn tối xong, phụ nữ tám chuyện, đàn ông chụm lại nói chuyện trời nam đất bắc hoặc c.h.é.m chó nói phóng đại. Trong lúc đó, còn có tiếng dế kêu giòn tan và tiếng ếch kêu “ộp ộp”.
Nhà Diệp Hoan ở rìa trấn, đêm tối không náo nhiệt như thế. Hơn nữa gia đình Kỷ trấn trưởng vừa chuyển tới bên cạnh cũng không thích ngồi ngoài cổng nói chuyện, người ta có việc đều tìm tới nhà để nói.
Đợi tới khoảng mười giờ đêm, phần lớn mọi người bắt đầu rửa ráy đi ngủ, dù sao thì ngày mai còn phải dậy sớm làm việc đồng áng nhà cửa.
Trước khi ngủ, Lý Vệ Hoa đặc biệt tới nhìn ba đứa con, thấy chúng đang ngủ ngon, xem thử chúng có đạp mùng không, sau đó mới yên tâm về phòng ngủ.
“Này, Trường Vinh, anh nói rốt cuộc mẹ ruột của Hoan Hoan bị sao vậy, sao lại không tới đón con? Không phải là thấy nó là con gái, không muốn nhận đấy chứ?” Lúc rảnh rỗi, đôi khi Lý Vệ Hoa cũng sẽ suy nghĩ chuyện của Diệp Hoan.
Mới đầu, Lý Vệ Hoa nghĩ nuôi Diệp Hoan hiểu chuyện từ bé được hai năm sẽ có người tới đón Diệp Hoan đi, bà từng buồn bực. Nhưng những năm qua, Hoan Hoan đã sáu tuổi tròn, vẫn không có ai tới đón cô, trong lòng Lý Vệ Hoa có thể không suy nghĩ sao?
Rốt cuộc người mẹ ruột này đã đi đâu rồi, không phải là xảy ra chuyện gì rồi chứ? Người ba ruột này cũng không đáng tin, vợ ông ấy mang con trốn chạy kẻ thù, ba ruột của Hoan Hoan đi đâu rồi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play