Hạ Triều Dương còn muốn hỏi những vấn đề khác liên quan tới bùa và huyền học, nhưng trung tâm thương mại quá gần, cậu ta không có nhiều thời gian, rất nhanh đã tới rồi.
Lục Vân Phỉ ngắt cuộc trò chuyện của hai chị em: “Đi, chúng ta đi ăn cơm trước, ăn xong rồi đi mua quần áo.”
Lục Vân Phỉ dẫn Diệp Hoan và con trai tới nhà hàng Bắc Kinh cũ chính thống, ăn cơm xong trực tiếp đến trung tâm thương mại.
Lục Vân Phỉ dẫn hai người thẳng tới quầy chuyên bán đồ nữ, hơn nữa là quầy chuyên bán đồ thiếu nữ, hầu hết là quần áo mang hệ màu hồng nhạt, hồng đậm, vàng tơ, biết ngay bà ta định sắm đồ mới cho Diệp Hoan.
Diệp Hoan vội nói: “Cô, cháu có quần áo mặc, cô không cần mua quần áo cho cháu.”
Lục Vân Phỉ trực tiếp kéo Diệp Hoan vào quầy xem quần áo: “Cháu có là đồ của cháu, cô mua cho cháu là cô mua cho cháu. Cháu không lớn lên ở nhà họ Lục, người làm cô như cô mua cho cháu vài bộ quần áo thì sao? Nếu cháu lớn lên ở nhà họ Lục, kể từ khi cháu còn nhỏ, không biết cô đã mua cho cháu bao nhiêu quần áo rồi đấy.”
Bản thân Lục Vân Phỉ thích sửa soạn, càng thích sửa soạn cho cô gái trẻ xinh đẹp. Huống hồ cháu gái đã đẹp, để bà ta sửa soạn lên vô cùng có cảm giác thành tựu. Thế là bà ta kéo Diệp Hoan mua mua mua, mua cho Diệp Hoan mấy chiếc áo khoác mặc thu đông không nói, còn mua quần jeans, giày, mũ phối cùng. Dù sao chỉ cần bà ta cảm thấy cháu gái mặc đẹp, đều móc tiền ra mua, nhiệt tình tới mức Diệp Hoan ngăn cản cũng không ngăn cản được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play