Diệp Hoan sảng khoái tặng bùa cho Liễu Nguyên, Liễu Nguyên thấy ngay cả bùa bình an cũng có, hơn bữa phù lực không hề kém, anh ta lắm lời hỏi: “Diệp Hoan sư muội, có phải em không có chỗ xử lý bùa không? Em có thể giao bùa em vẽ cho Nhiễm Hàn sư huynh, nhờ anh ấy bán cho bọn anh. Bộ phận của bọn anh bình thường vẫn thiếu bùa dùng, loại bùa bình an giống như này, nhiều người muốn mua lắm.”
Diệp Hoan quay đầu nhìn sư huynh: “Thật sao? Sư huynh.”
Nhiễm Hàn: “Ừm, anh không biết em muốn bán bùa.”
“Sư huynh, em thiếu tiền.” Cuối cùng Diệp Hoan oán trách sư huynh một trận.
Liễu Nguyên giảng hòa nói: “Không sao, bây giờ Diệp Hoan sư muội biết cũng không muộn, có Nhiễm Hàn sư huynh giúp, em tuyệt đối sẽ không thiếu tiền tiêu. Nếu Nhiễm Hàn sư huynh bận, em tìm anh cũng được.”
Liễu Nguyên chủ động để lại phương thức liên lạc cho Diệp Hoan, định sau này thiếu bùa có thể tìm Diệp Hoan sư muội mua. Bùa của bộ phận bọn họ thi thoảng thật sự rất eo hẹp, không phải ai cũng có thiên phú vẽ bùa giống như cặp sư huynh muội này.
Chủ yếu là bùa dùng tiện, tiết kiệm sức, Liễu Nguyên không thiếu tiền thi thoảng muốn lười nhác, dĩ nhiên muốn dùng một lá bùa giải quyết vấn đề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT