Thượng Tinh cũng không nghĩ thử, nếu bà ta có thể công lược Lục Vân Triết thì đã thành công từ mấy năm trước rồi, còn phải đợi tới bây giờ ư? Loại phụ nữ như bà ta chỉ có đụng vào tường nam vỡ đầu mới quay đầu.
Mà sau khi Diệp Hoan về ký túc xá, nghe Khương Đình Đình hỏi: “Diệp Hoan, cậu lại ra ngoài ăn cơm sao? Nghiệp vụ của cậu bận thật.”
Cô ấy là ghen tỵ Diệp Hoan rõ ràng không phải người Bắc Kinh, nhưng lại có thể có nơi ăn cơm hàng ngày. Mà một người Bắc Kinh như cô ấy lại chỉ có thể tới căn tin ăn cơm.
Diệp Hoan không để ý sự cổ quái trong lời nói của cô ấy, cười nói: “Tớ tới nhà người thân ăn cơm, vừa hay tiết kiệm tiền không phải sao?”
Lưu Yến đúng lúc góp một câu: “Đây là chuyện tốt, không có thân thích giống tớ, muốn ăn cơm ké cũng không có chỗ đi.” Sau đó cô ấy cười nói với Diệp Hoan: “Diệp Hoan, tớ múc một bình nước nóng giúp cậu rồi.”
“Cảm ơn cậu, Lưu Yến, hôm nào tớ múc nước giúp cậu.” Diệp Hoan nhìn ra có thể Lưu Yến là vì cô nói giúp đỡ giới thiệu công việc gia sư, mới lấy lòng cô, muốn làm chút gì đó cho cô. Nhưng Diệp Hoan không phải người thích chiếm hời, cô có thể tiếp nhận ý tốt của người khác, nhưng không thích người khác cố ý lấy lòng cô.
Diệp Hoan cũng không phải tìm cảm giác ưu việt trước mặt bạn cùng phòng, cô chỉ là đồng cảm, thấy Lưu Yến giống với mình của kiếp trước, muốn giúp Lưu Yến mà thôi, không muốn quan hệ bạn học của hai người biến thành quan hệ nịnh bợ và lấy lòng nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT