Lục Vân Triết vừa nghe con gái muốn nấu cơm cho ông ấy ăn, vui tới mức sắp cười ngốc, đúng là chuyện tốt nằm mơ cũng không ngờ tới.
“Được, ba đi mua đồ ngay, con về bằng cách nào?” Lục Vân Triết chớp mắt từ người ba ngốc thành người ba bận lòng.
Diệp Hoan: “Đợi lát nữa em đi bộ tới là được, trường học cũng gần nhà.”
Hai ba con hẹn nhau xong, buổi tối cùng ăn cơm. Lục Vân Triết đi trước, lái xe đi mua đồ nấu ăn.
Lúc Diệp Hoan đến, còn mang cho Lục Vân Triết sáu quả đào to màu hồng. Đào mật là cô tìm cơ hội hái trong không gian, Diệp Hoan nhìn thấy mai của ba ruột đã có tóc bạc, đoán chừng là vì những năm nay suy nghĩ quá nhiều. Vì có thể giúp người ba si tình sống lâu hơn, cô chỉ có thể bồi dưỡng sức khỏe của ông ấy sớm một chút.
Hai người một người mua nguyên liệu, một người nấu ăn, bầu không khí vô cùng hòa hợp, Lục Vân Triết nghĩ tới có thể ăn được món ăn do con gái nấu, trong lòng cực kỳ mãn nguyện, ngay cả việc Diệp Hoan vẫn chưa gọi ông ấy là ba ông ấy cũng ngó lơ. Trong lúc Diệp Hoan nấu ăn, ông ấy chưa từng tắt nụ cười.
Vốn dĩ Lục Vân Triết muốn cùng nấu ăn phụ con gái, nhưng Diệp Hoan nằng nặc không cho ông ấy phụ, còn đẩy ông ấy ra khỏi nhà bếp, Lục Vân Triết chỉ đành ngồi trước tivi, vui vẻ đợi ăn cơm. Tuy đang mở tivi nhưng ông ấy không biết đang diễn cái gì, vẫn luôn ở đó cười ngốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play