Diệp Hoan vội vàng nói cảm ơn: “Cảm ơn sư huynh tới đón bọn em ở lại.”
Sư huynh trông có vẻ là một người mặt lạnh, Diệp Hoan vừa gặp anh ấy, ngại nói quá nhiều, chỉ có thể khách sáo một chút.
Nhiễm Hàn: “Đây là nhà của sư thúc, cho anh ở tạm thời. Thúc ấy nói sau này muốn để nhà lại cho em, cho nên em không cần quá khách sáo, cứ coi như là nhà mình.” Anh ấy sợ sư muội quá khách sáo với mình nên mới giải thích thêm, nếu không sẽ không nói nhiều như vậy.
“Mọi người xem mà sắp xếp, tôi đi mua cơm cho mọi người.” Nhiễm Hàn nói xong, toan ra ngoài mua đồ ăn sáng cho mọi người.
Kỷ Nguyên Sâm cười nói: “Như vậy quá phiền anh rồi, đợi lát nữa cất xong hành lý, chúng ta cùng ra ngoài ăn đi.”
Nhiễm Hàn vốn không nói nhiều, trực tiếp nói: “Mọi người đợi đấy.”
Không phải Nhiễm Hàn chuyên quyền độc đoán, chẳng qua anh ấy cảm thấy mọi người đi xe mệt rồi, mua cơm về ăn thỏa đáng hơn. Nhưng anh ấy ít nói, lười giải thích với mọi người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play