Diệp Trường Tĩnh cảm thấy mất mặt trước mặt anh chị, sầm mặt ngồi sang một bên. Bà ta cho rằng mình về nhà mẹ là làm khách, nên ngồi đợi lên món, chứ không phải đi giúp các chị dâu, so với một con người lười biếng như chị dâu ba, không được vợ anh cả và vợ anh hai thích. Ngược lại em gái Diệp Trường Tĩnh thực tế, mỗi lần về nhà mẹ đều sẽ chủ động làm việc giúp chị dâu, các chị dâu cũng nguyện ý để cô em chồng như vậy về nhà mẹ.
Anh ba Diệp Trường An tuyệt đối là kiểu người đi làm nhìn sắc mặt cấp trên ở đơn vị, ông ta thấy ông cụ muốn nổi đóa, cũng không dám nói gì, cúi đầu ở đó lầm bầm: Tuy anh hai chỉ là lính giải ngũ, nhưng lại tốt hơn một sinh viên chính quy như ông ta, thăng làm trưởng khoa sớm hơn ông ta, bây giờ ông ta còn chưa thực hiện được mộng trưởng khoa, anh hai lại thành công an trưởng.
Diệp Trường An nghĩ: Ài, xem ra thời vận của ông ta không tốt, không gặp được người cao thượng vô tư như cựu công an trưởng đề cử ông ta, nếu không ông ta cũng có thể làm trưởng khoa rồi.
Lúc này Diệp Trường An lại nhớ tới mẹ ông ta nói cháu gái Hoan Hoan là “mệnh quý nhân”, có thể mang tới vận khí tốt cho người yêu thương cô. Lẽ nào anh hai vì vậy mà hưởng lợi, cho nên mới thuận lợi được đề bạt làm công an trưởng?
Diệp Trường An mang một bụng suy tư, đợi tan tiệc lặng lẽ đi tìm mẹ ông ta.
Ông ta hỏi nhỏ: “Mẹ, con hỏi mẹ một chuyện, lúc đầu khi mẹ xem bói cho Hoan Hoan, tiên sinh bói toán mà mẹ gặp có chuẩn không?”
Bà nội Diệp đầy lý lẽ nói: “Đương nhiên chuẩn rồi! Nếu không chuẩn, anh cả con có thể xây lều lớn làm giàu trước sao? Nếu không chuẩn, anh hai con có thể thăng chức nữa sao? Nếu không chuẩn, Đông Đông và Nam Nam có thể cùng Hoan Hoan vào thành phố học sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play