Cứ rẽ ngoặt quanh co như vậy, một người một chó tốn gần bốn mươi phút mới tới chợ đồ cổ Hoa Quan ở phía nam thành phố. Lúc này đại khái là chín giờ sáng, cổng chợ luôn có người ra vào.
Diệp Hoan tìm chỗ giữ xe ở cổng chợ, tốn một hào gửi xe đạp, mới vào chợ chuẩn bị bán đồ.
Diệp Hoan vừa đi vừa nghĩ làm cách nào tìm người mua ở chợ, còn phải là một người mua thành thật một chút mới được, không thể là người chỉ biết kiếm tiền giống như chủ quầy mập đó. Nếu thấy cô nhỏ tuổi, muốn bẫy cô một vố trả cho cô quá ít tiền, chắc chắn Diệp Hoan sẽ không bán.
Nói Tào Tháo, Tào Tháo tới.
Diệp Hoan mở Mắt Âm Dương, đang quan sát tiệm đồ cổ bên đường, xem ông chủ bên trong có phải người thành thật không, lúc này cô nghe thấy tiếng gọi quen thuộc truyền vào tai: “Đại sư, đại sư, hôm nay cô lại tới chợ rồi, là muốn mua thứ gì sao, chỗ này Bàng Tự tôi khá quen thuộc, có thể dẫn đường cho cô.”
Vừa nãy ông mập ở gần đó nhìn thấy đại sư, lúc đầu còn tưởng mình nhìn nhầm, nhìn kỹ rồi mới cảm thấy không sai, trừ phi là có người giống hệt đại sư. Cho nên ông ta liền cun cút chạy tới nhận “người quen”.
Thực ra lần trước sau khi ông mập về nhà, nói chuyện xảy ra cho người nhà biết, ba ông ta giơ tay tát cho ông ta một bạt tai: “Nhớ kỹ bài học hôm nay, sau này làm ăn hòa khí, không được coi thường bất cứ ai, nếu không chưa biết chừng khi nào sẽ đắc tội người khác. Hôm nay may mắn đại sư mà con nói là một cô bé mềm lòng, người ta tốt bụng thu kiếm, cứu mạng của con, nếu đổi lại là đại sư khác, chưa biết chừng con đã gây ra họa gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT