Hàn Hướng Nhu dùng vẻ mặt thương hại nhìn Hàn Thịnh Vĩ, chỉ thiếu chút nữa là xoa xoa đầu anh: “Tổ sư gia đúng là người cực kỳ chú ý hình tượng, anh biết vì sao chuyện đầu tiên em làm sau khi kiếm được tiền là tu sửa từ đường cho ngài ấy không?”
Nhìn dáng vẻ mờ mịt của Hàn Thịnh Vĩ, Hàn Hướng Nhu dùng vẻ mặt đau khổ nói: “Bởi vì từ đường đó bị mưa dột, chỉ một chút mưa thôi mà em phải giơ ô bò lên trên cái thang để che ô cho Tổ sư gia. Nếu linh bài bị dính nước làm Tổ sư gia ướt quần áo thì ngài có thể làm em tối nằm mơ đi bắt quỷ cả tháng trời. Em nói cho anh biết, mùa hè mỗi năm được nghỉ ở nhà, việc đầu tiên khi dậy buổi sáng là dự đoán thời tiết, cả mùa hè em phải trèo thang hơn hai mươi lần. May mắn là lượng nước mưa ở quê ít, dù trời đổ mưa cũng chỉ một lúc là ngừng, nếu giống ở phương nam thì em phải làm cái ổ trên thang mất.”
Vừa nghe đến nằm mơ cũng phải bắt quỷ, lập tức Hàn Thịnh Vĩ run bần bật: “Nhu Nhu, khi nào ăn cơm xong em lại cho anh mấy lá bùa nhé, lúc tối ngủ anh dán lên trán. Nhỡ đâu ngày nào đó Tổ sư gia nhớ tới thần tượng của ngài còn chưa khắc xong , không vui một cái là ném anh vào trong ổ quỷ, anh còn có bùa mà phòng thân nha.”
Hàn Hướng Nhu hơi kinh ngạc nhìn anh: “Trước khi anh về quê chẳng phải cho anh năm lá bùa sao?”
Hàn Thịnh Vĩ gãi gãi mặt cười ngượng: “Ở quê toàn núi sâu rừng già khiến người ta sợ hãi, buổi tối lúc anh đi ngủ có dán lá bùa lên trán, cảm thấy như vậy khá là có cảm giác an toàn. Nhưng chất lượng lá bùa đó không tốt lắm, sau một thời gian bị anh l.i.ế.m rách hết rồi.”
Hàn Hướng Nhu im lặng một lát: “Thực ra anh để trong túi vẫn có hiệu quả như nhau.”
Hàn Thịnh Vĩ nhìn cô mang theo vẻ hơi nghi ngờ: “Anh nhớ rõ những bộ phim ma Hồng Kông anh xem thời trung học đều dán lá bùa lên trán mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT