Nghe Hàn Thịnh Vĩ khoe khoang bản thân là người vẽ bùa mở Quỷ Môn giỏi nhất thiên hạ, Hàn Hướng Nhu mới nhớ ra một chuyện. 
Mặc dù sách bùa chú của phái Thiên Nhất có ghi lại cách vẽ bùa mở Quỷ Môn, nhưng trước khi có cô, ông cụ Hàn chưa bao giờ vẽ thành công. 
Không chỉ vậy, ông cụ Hàn còn nói rằng trước đây phái Thiên Nhất có một quyển sổ tay, có rất nhiều bùa chú trong phái Thiên Nhất mà không ai biết vẽ, mặc dù chỉ chép khoảng ba bốn trăm năm gần đây, nhưng theo ghi chép trên số tay, có rất nhiều bùa chú trong phái Thiên Nhất mà không ai biết vẽ, bùa Quỷ Môn là một trong số đó, vì chưa bao giờ ai thành công, nên cũng không ai muốn thử nữa.
Do đó, khi Hàn Hướng Nhu lần đầu tiên vẽ bùa Quỷ Môn và thành công mở ra Quỷ Môn, ông cụ Hàn đã vui mừng đến mức thắp hương liên tục ba ngày trong từ đường, khiến cho cả từ đường chìm trong khói mù, những người dân làng không biết còn tưởng răng bị cháy nhà, ai nấy đều cầm xô chậu đến cứu hỏa. 
Hàn Hướng Nhu có năng khiếu vẽ bùa rất cao, vì vậy cả cô và ông cụ Hàn đều không nghĩ đến chuyện khác, có lẽ bây giờ cô thực sự có liên quan gì đó đến Quỷ Môn ở Địa phủ. 
Hàn Hướng Nhu trầm tư đi lên lầu, Hàn Thịnh Vĩ nghi ngờ nhìn theo bóng lưng của Hàn Hướng Nhu, rồi nhanh chóng gạt chuyện này ra sau đầu, tiếp tục nói chuyện đời với cái gậy củi của mình: “Đều là cây đào, dù sao ngươi cũng đã tu thành yêu tinh rồi, sao lại thua một cành cây đào bình thường như vậy? Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy xấu hổ và tuyệt vọng sao? Sao ngươi lại không cầu tiến như vậy chứ…”
Cái gậy củi nằm im lìm trên mặt đất, toát lên một vẻ u buồn tuyệt vọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play