Hàn Hướng Nhu thu tay lại: “Phiền toái hơn so với tưởng tượng của tôi, vợ của chú đây là sợ chú thay lòng đổi dạ nha, lâu lâu lại hạ chú cho chú tiếp. Hiện tại chú Hòa Hợp quấn chặt lấy hồn phách của chú giống như mạng nhện vậy, chú có thể giữ bình tĩnh như hiện tại cũng xem như là người có ý chí khá mạnh mẽ rồi.”
An Chí Cương cười khổ, nhớ tới Lý Quyên Quyên thường gợi ý mình mua biệt thự cho cha mẹ và mua xe cho em trai ả, lúc ấy ông ta từ chối thẳng thừng. Tuy rằng An Chí Cương xúc động yêu nhưng từ trước đến nay trên tài sản lại khá rõ ràng. Có yêu phụ nữ đến đâu cũng cần có điểm cuối, đề cập tới tài sản tuyệt đối không thể thoái nhượng, những thứ đó đều phải để lại cho con gái của mình. Có lẽ chính bởi vì những việc này làm Lý Quyên Quyên không yên tâm mình, mới không ngừng hạ chú cho mình.
“Bình thường để giải loại chú này sẽ dùng bùa, nhưng hiện tại chú bị hạ chú tương đối sâu, dùng bùa khá phiền toái hơn nữa ít nhiều sẽ để lại dấu vết trên hồn phách của chú.” Hàn Hướng Nhu do dự xong thì vươn tay lấy ra một tia ánh sáng công đức: “Dùng công đức của tôi để giải cho chú đi, chú thật có lời.” Nếu không phải ở Hải Thần đảo nhận được quá nhiều ánh sáng công đức mà Hàn Hướng Nhu lại không luyện hóa hoàn toàn thành lực lượng của mình được thì cô cũng luyến tiếc.
Vừa nghe hai tiếng công đức là An Chí Cương liền biết đó là thứ khó lường, còn chưa kịp nói lời cảm ơn thì ông ta đã nhìn thấy một tia kim quang từ đầu ngón tay của Hàn Hướng Nhu bay ra rơi xuống mi tâm của mình rồi phát ra ánh sáng nhàn nhạt. Ngay sau đó ánh sáng vàng chợt lóe lên rồi chu vào mi tâm của An Chí Cương, An Chí Cương cảm thấy sâu trong nội tâm đột nhiên giật mình, thật giống như mình đã tránh thoát được trói buộc gì đó vậy.
An Chí Cương làm theo bản năng che lại vị trí trái tim, giống như chỉ qua một hai giây là cảm giác tim đập nhanh đã biến mất. Đồng thời tình yêu say đắm với Lý Quyên Quyên cũng biến thành hư vô.
“Phốc!” Lý Quyên Quyên bị lá bùa dán lên đang phun ra một ngụm m.á.u tươi, nháy mắt sắc mặt tái nhợt, cả người đều uể oải.
Nếu không phải bị phù triện cố định thì chỉ sợ sẽ nằm liệt trên mặt đất.
Quần chúng ăn dưa Khương Manh Mạnh nhìn thấy Lý Quyên Quyên hộc m.á.u lập tức hoảng sợ rồi vội túm lấy tay Hàn Hướng Nhu sợ hãi hỏi: “Nhu Nhu, em xem mẹ kế của Mạn Mạn làm sao vậy?”
“Không sao, bị chú Hòa Hợp phản phệ mà thôi.” Hàn Hướng Nhu đi tới gỡ bùa Định Thân dán trên người Lý Quyên Quyên ra, lập tức Lý Quyên Quyên té ngã trên mặt đất.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT