Bàn tay vuốt tóc của Hà Bách Hộ khựng lại, có chút bồn chồn dịch chuyển cơ thể, cẩn thận hỏi: “Ý mày là gì?”
"Nghĩa đen." Hàn Hướng Nhu rút ra một lá bùa, vung tay lên, không khí trước mặt Hà Bách Hộ quay nhanh, nhanh chóng tạo thành một màn hình mỏng.
Hà Bách Hộ vừa muốn hỏi đây là gì, thì thấy tấm màng mỏng như màn hình hiện ra vô số bóng người. Hà Bách Hộ càng nhìn càng thấy quen thuộc, cho đến khi trên màn hình xuất hiện một cái đầu trọc đen sì mới nhận ra: “Đây không phải là những thuộc hạ của tao sao? Tóc của họ sao lại biến mất rồi? Họ đang ở đâu?”
“Đang ở trong tay tao, tao đã giam giữ họ ở một nơi an toàn hơn.” Hàn Hương Nhu nở nụ cười nhẹ trên môi, ánh mắt nghiêm nghị nhìn về phía Hà Bách Hộ: “Bây giờ đến lượt mày, nếu mày ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của tao, tao cũng sẽ đưa mày đến nơi an toàn. Còn nếu không thành thật khai báo…”
Hàn Hương Như liếc nhìn xung quanh khu vườn nơi mình đang đứng, nụ cười trên môi càng thêm thâm sâu: “Hồn bay phách tán trong chính ngôi mộ của mình cũng là một kết cục tốt đẹp đấy.”
Hà Bách Hộ trợn tròn mắt không thể tin nổi, dường như hắn không thể ngờ được những lời tàn nhẫn như vậy lại được thốt ra từ miệng một cô gái mới ngoài hai mươi.
Hắn vốn tưởng rằng người đàn ông cầm Thiên Bồng Trượng kia mới đáng sợ, nào ngờ cô gái xinh đẹp mảnh mai này mới là trùm cuối, nói về việc hồn bay phách tán một cách nhẹ nhàng như vậy là nghiêm túc sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT