Sáu con lệ quỷ còn lại thấy vậy đều có vài phần sợ hãi, chúng liều mạng ở đây chỉ vì muốn có ngày được thăng quan phát tài, nhưng nhìn ba con lệ quỷ không những không có kết quả tốt mà còn bị thiếu tay thiếu chân, mất tóc đã coi là may mắn rồi, với tình trạng này dù thành công cũng chẳng đến lượt chúng hưởng, nhất thời niềm tin của chúng có chút lung lay. 
Hàn Hướng Nhu nhận ra hoạt động trong lòng chúng nhưng vẫn không nương tay, nếu không đánh cho chúng khuất phục thì không thể moi được lời thật. Cô thu lại thanh kiếm gỗ, lấy gương bát quái ra, cầm trong tay như cái đĩa rồi ném ra. 
Gương bát quái xoay một vòng trước mặt các lệ quỷ, khi quay trở lại thì sáu con lệ quỷ đã đều năm trên đất, con nào con nấy đều ôm bụng rên rỉ đau đớn.
Hàn Hướng Nhu đưa tay bắt lấy gương bát quái, quay đầu nhìn các cô hồn dã quỷ đang rải rác trong phòng. Lúc này những con quỷ này đã chẳng quan tâm đến thủ lĩnh của chúng nữa, ai có chỗ nấp thì nấp, không có chỗ thì cũng tìm nơi mà trốn, cố gắng làm giảm cảm giác tồn tại của mình xuống.
Thực ra Hàn Hướng Nhu vẫn khá nhân từ với những cô hồn dã quỷ bình thường, dù sao chúng không như lệ quỷ có dính líu đến mạng người, chỉ cần biết thức thời cô sẽ không dễ dàng làm tổn hại hồn phách của họ.
Hàn Hướng Nhu vuốt ve gương bát quái, đi một vòng quanh mấy con lệ quỷ nằm trên đất, từ trên cao nhìn xuống: “Bây giờ ai có thể nói cho ta biết cái giếng đó thông đến đâu?”
Mấy con lệ quỷ nghe thấy câu hỏi này đều ngơ ngác, không ai dám nói gì. Hàn Hướng Nhu kiên nhẫn nhìn chúng, miệng nở nụ cười lạnh lùng: “Không muốn nói cũng không sao, hồn bay phách lạc cũng là một kết cục tốt, ta nghĩ các ngươi sẽ thích.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play