Hàn Hướng Nhu liếc nhìn anh ta một cái, nghĩ rằng nếu Thái Thượng Lão Quân nghe thấy, có khi sẽ ghét bỏ mà ném cho anh ta một lò gạch.
Vương Hổ thấy lão đại càng nói càng không đâu vào đâu, vội vàng đến gần hỏi: “Đại sư, trên núi này có điều gì kỳ quái không?”
“Ở đây có một cái giếng.” Hàn Hướng Nhu không giấu giếm họ, mà trực tiếp hỏi: “Các anh có biết cái giếng đó ai đào không?”
“Một cái giếng?“ Lý Chấn Quốc sờ cái đầu trọc bóng toáng, nghĩ hồi lâu cuối cùng nhớ ra một chuyện: “Hình như có chuyện đó, tôi nhớ túc nhỏ nghe bà tôi nói, trên núi này có một ngôi miếu nhỏ, không biết thờ thần tiên gì, không có sư trụ trì cũng không ai đến cúng bái. Ngôi miếu đó nghe nói không lớn, chỉ có một tượng đất và một cái giếng, sau này trong phong trào phá tứ cựu thì bị phá bỏ, chỉ còn lại cái giếng. Nhưng hồi đó người dân sống gần sông không thiếu nước, không ai lên núi lấy nước nên cũng không ai để ý cái giếng đó còn hay không.”
Lý Chấn Quốc nói xong không nhịn được hỏi: “Đại sư, trong giếng có thủy quỷ sao?”
Nghĩ đến khi nhà mình bị ma quỷ quấy phá, khắp nhà đều là dấu chân ướt nhẹp, anh ta không nhịn được mà run rẩy: “Chẳng lẽ trong đó chứa nhiều thủy quỷ, đến nửa đêm đều bò ra ngoài dạo chơi?”
Hàn Hướng Nhu nhìn anh ta một cách thương hại: “Bây giờ còn chưa nói chắc được, đợi đến nửa đêm khi mấy con quỷ đó xuất hiện sẽ biết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT