Thấy Hàn Hướng Nhu kiên quyết không nhận, cha Trương đành cất phong bì lại, cười ha ha nói: "Vậy thì mấy ngày này chú sắp xếp, để các cháu ăn hết đặc sản Bắc Kinh, trưa mai chúng ta đi Đại Đông ăn vịt quay!" 
Đang nói chuyện, mẹ Trương bưng bát mì gà thơm phức lên. Nước dùng gà đã vớt sạch váng mỡ, bên trong là nửa bát mì trắng nõn, bên trên rắc một chút hành lá khiến người ta thèm ăn.
Ngoài mì gà, mẹ Trương Hân còn đặc biệt chiên vài con cá nhỏ, giòn tan thơm phức, Hàn Hướng Nhu chưa ăn mì đã ăn hai con cá nhỏ, vừa xé thịt vừa cười nói: "Dì ơi, cháu ở nhà dì vài ngày, về nhà chắc tăng hai cân mất.” 
Mẹ Trương Hân nghe vậy hết sức vui mừng: “Có thể ăn là phúc, có miệng để làm gì, chính là để ăn đồ ngon đó! Dì nói với cháu rồi, dì làm nhiều đồ ăn tăm, mấy ngày nay cháu muốn ăn bao nhiêu tùy thích.”
Hai người ăn no căng bụng, trở lại phòng cũng không ngủ nổi nên ngồi ở bên bậc cửa sổ uống trà nói chuyện phiếm. Trương Hân nhìn cảnh đêm bên ngoài đầy ánh đèn lộng lẫy, trong lòng có cảm giác thư thái chưa từng có, cô ấy cắn hạt dưa ném vào trong miệng, tán gẫu hỏi: “Nhu Nhu, vừa rồi người gọi điện thoại theo đuổi cậu có đẹp trai không?
Hàn Hướng Nhu nhớ tới Cố Bách Nhiên thì vẻ mặt tràn đầy ý cười: “Đẹp trai thì có đẹp đó, chỉ là lúc mới quen anh ấy tỏ ra rất xa cách, bộ dáng kiêu ngạo vô cùng.”
Trương Hân vừa uống trà vừa nói: “Vậy chắc là rất đẹp trai, nếu không sao lại có bộ dáng kiêu ngạo, xa cách đó được? Mà sao hai cậu biết nhau? Đồng nghiệp hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play