Hàn Hướng Nhu đi tới bên cạnh cô bé, đánh giá cô bé từ trên xuống dưới một lượt rồi thở dài bất đắc dĩ: “Xem ra hôm nay không ăn được mực nướng rồi. Hồn phách của cô bé rời khỏi cơ thể đã bảy ngày, qua 12 giờ đêm nay sẽ hoàn toàn không trở về được nữa.”
Vừa nghe xong , Tống Vũ cũng không rảnh đi sợ hãi mà vội vàng đứng lên hỏi: “Vậy làm sao bây giờ? Em có thể tìm được nhà của cô bé không?”
Hàn Hướng Nhu kéo tay của cô bé: “Không có việc gì, cô bé có thể mang em tìm được. Em đưa cô bé về nhà trước, cái chị từ từ ăn đi.”
Khương Manh Manh thấy Hàn Hướng Nhu muốn tự mình đi cảm thấy không yên tâm: “Nhưng đã trễ thế này rồi, em một mình đưa cô bé trở về nhỡ đụng tới chuyện gì cũng rất khó nói, để bọn chị đi cùng em đi.”
Vương Nhạc Nhạc cũng đứng lên: “Đúng vậy, một cô gái như em hơn nửa đêm đi nhà người khác quá nguy hiểm.”
Ngày mai còn phải đi làm, Hàn Hướng Nhu không muốn nhiều người đi cùng cô như vậy, trước kia lúc đi bắt quỷ cô tự mình chạy đã quen, đêm hôm khuya khoắt đi loạn phần mộ đều là chuyện bình thường, khi đánh người toàn nắm lá bùa ném ra, căn bản không biết cái gì gọi là sợ hãi.
Nhưng hiện lại không có nhiều thời gian để giải thích, vì để các cô yên tâm nên Hàn Hướng Nhu vẫn để Khương Manh Mạnh và Tống Vũ đi cùng mình.
Hàn Hướng Nhu mang cô bé lên xe của mình rồi duỗi tay ra điểm trên trán cô bé, một tia sáng từ giữa mày của cô bé bay ra ngoài cửa sổ xe. Hàn Hướng Nhu đuổi theo ánh sáng đó, đi được nửa giờ thì ánh sáng vào một khu xa hoa.
Khương Manh Manh nhìn biện pháp an ninh tiểu khu này bèn không nhịn được thở dài: “Người ở tiểu khu này đều là nhà giàu, nghe nói an ninh cực kỳ nghiêm ngặt, cần có chủ nhà đống ý mới có thể cho chúng ta vào, em cảm thấy ba của cô bé sẽ tin lời chúng ta nói sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play