Miêu Nam vốn yên lặng nhưng khi nghe thấy ba chữ đại trưởng lão. Trong mắt thoáng qua vẻ áy náy nhưng khi anh ta ngẩng đầu lên nhìn Trương Hân, ánh mắt lại lóe lên. 
Thấy phản ứng của Miêu Nam, Miêu Thụy tại cụp mắt xuống: “Tộc trưởng không chịu được lời cầu xin của tôi và đại trưởng lão nên bất đắc đĩ đồng ý chuyện này, chỉ là tộc trưởng yêu cầu trước khi đi Miêu Nam phải trồng đồng tâm cổ.” 
“Đồng tâm cổ?” Hàn Hướng Nhu nắm được điểm mấu chốt: “Có phải Trương Hân nhà chúng tôi trúng đồng tâm cổ không?”
“Đúng vậy.” Miêu Thụy cười buồn bã: “Anh ấy không biết vu thuật, cũng không có năng lực nuôi cổ nên đồng tâm cổ kia là do tôi nuôi, vốn dĩ tôi định trồng nó cùng nhau vào ngày chúng tôi kết hôn.”
“Đồng tâm cổ sẽ được trồng chia ra vào trong n.g.ự.c một đôi nam nữ, bên bị hạ cổ sẽ không kìm được mà yêu người hạ cổ. Năm đó, ban đầu tôi định hạ cổ anh ta nhưng vì Miêu Nam nói rằng đồng tâm cổ tượng trưng cho ước hẹn hôn nhân nên không thể tùy tiện trồng được, phải có nghi thức mới được.” 
Miêu Thụy cười buồn khi nhớ tới chuyện năm đó: “Anh ta chuẩn bị mấy món ăn thật thịnh soạn và nói muốn tổ chức một nghi thức đính hôn thật lãng mạn như người trong thành phố, kết quả là tôi uống rượu rồi ngủ mất còn anh ta mang đồng tâm cổ và kiến lửa của tôi đi.”
Hàn Hướng Nhu nghe vậy không nói nên lời, đều là cô gái trưởng thành từ trong núi làm sao bản thân có thể thông minh lanh lợi như vậy, mà Miêu Thuỵ này lại ngốc đến mức bất cẩn thế kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play