Cạnh cửa sổ có sáu chiếc bàn được sắp xếp ngẫu nhiên và ngăn cách bởi cây xanh, không hề khép kín nhưng có thể đảm bảo sự riêng tư nhất định. 
Hàn Hướng Nhu để Trương Hân ngồi ở vị trí trong cùng còn cô ngồi ở vị trí chéo trước mặt. Vì chưa đến giờ ăn nên hai người gọi đồ uống và trò chuyện với nhau trong khi chờ Miêu Nam tới.
Trương Hân dùng ống hút khuấy viên đá trong cốc, cô ấy cảm thấy chán nản: “Miêu Nam là đồng nghiệp của mình, trong anh ấy cũng khá đẹp trai nhưng cũng đúng như mẹ mình nói, nhà anh ấy quá nghèo. Thực ra ban đầu mình không có tình cảm với anh ấy vì anh ấy không phải là nửa kia mà mình muốn tìm, cậu biết tính cách của mình rồi đấy, từ trước đến giờ không thích lãng phí thời gian vào những chuyện không có kết quả nên mình đối với anh ấy rất lạnh nhạt. Nhưng anh ấy vẫn nhất quyết theo đuổi mình, mình cảm thấy không ổn lắm nên đã hẹn anh ấy ra ngoài gặp mặt để nói chuyện rõ ràng, thật ra chính vì lần ăn cơm đó mình mới thật sự có ấn tượng tốt với anh ấy.”
Trên mặt Trương Hân hơi ngượng ngùng: “Anh ấy khá hài hước, nói chuyện cũng rất thú vị, anh ấy còn kể rất nhiều câu chuyện nhỏ kỳ lạ cổ quái.”
Sắc mặt của Hàn Hướng Nhu hơi nghiêm trọng: “Chỉ ăn một bữa cơm mà đột nhiên cậu đã thấy anh ta là người khá tốt?”
“Đúng vậy!” Trương Hân gật đầu vô cùng tự nhiên: “Sau đó chúng mình hẹn nhau thêm hai lần nữa, mình cảm thấy ở bên cạnh anh ấy rất vui vẻ nên đồng ý để anh ấy theo đuổi.”
“Mới ăn cơm ba lần cậu đã đồng ý để anh ta theo đuổi?” Nhất thời Hàn Hướng Nhu cảm thấy chuyện còn nghiêm trọng hơn mình tưởng tượng nhiều: “Miêu Nam là người ở đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play