Từ Trung Hoa cực kỳ ấm ức: “Tôi nói cô gái này, cô cũng không suy nghĩ xem, ba con rắn lớn như vậy ăn thịt tôi dễ như bốn, nếu không phải bọn chúng mong muốn thì sao tôi có thể g.i.ế.c c.h.ế.t bọn chúng được? Với cả, chúng biết nói chuyện ly kỳ biết bao, Tân bạch nương tử truyền kỳ cũng không đóng như thế đâu, tôi có sáng tác cũng không sáng tác ra nổi đâu!”
Hàn Hướng Nhu bất đắc đĩ nhìn Từ Trung Hoa: “Thế là ông ra tay sao?”
“Tôi cũng không muốn mà.” Ông ấy dang tay ra: “Con rắn lớn dẫn đầu kia nói tôi đã vào trận pháp của chúng nó, nếu không giải quyết được việc của chúng nó thì sẽ nhốt tôi ở bên trong. Lúc ấy tôi còn nói tôi không có đao gì đó, ngay cả có thì có lẽ cũng không đ.â.m thủng được. Con rắn kia rất lớn, da rắn chắc chắn rất dày. Khi đó tôi đã đề nghị tự chúng nhảy núi hay nhảy xuống biển gì đó, không được thì cắn c.h.ế.t lẫn nhau. Song chúng nó không làm, nói làm vậy quá đau khổ, thế nào cũng phải ép tôi ra tay.”
Từ Trung Hoa nhớ lại rồi tiếp lời: “Con rắn đen lớn kia đưa cho tôi một đoạn xương màu bạc rất dài, bảo tôi đ.â.m vào bảy tấc của chúng nó, nói chỉ cần đ.â.m vào là được.”
Mặc Tiểu Trinh nhắm mắt lại, một giọt nước mắt trong suốt lông lanh lăn xuống từ khóe mắt: “Tụi nhỏ chuẩn bị rất chu đáo.”
“Chúng nó nói mình đã chuẩn bị rất lâu, chờ người đi ngang qua.” Ông ấy khoa tay múa chân miêu tả chiều dài cái xương kia: “Khi ấy tôi không cảm thấy đoạn xương kia có thể đ.â.m vào được, ai ngờ lại dễ dàng đ.â.m c.h.ế.t con rắn lớn kia như thế, còn phun m.á.u khắp người tôi…”
Nói đến đây, Lý Mẫn đột nhiên nhớ đến: “Đúng đúng đúng, tôi nhớ có một lần lão Từ nhà tôi ra ngoài leo núi, lúc về nhà chỉ mặc một cái áo 3 lỗ, trên áo khoác toàn là m.á.u màu đỏ nhạt. Lúc đó tôi sợ c.h.ế.t khiếp, phải dùng 3 chậu nước lớn mới giặt sạch cái áo khoác kia.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT