Từ An Bình một mình đứng dựa vào cửa sổ, dùng ánh mắt nhìn thiểu năng trí tuệ mà nhìn hai cô, rõ ràng anh ta không hề tin lời các cô nói. Lúc này toàn bộ lực chú ý của anh ta đều tập trung tên người rắn lớn , hoàn toàn không phát hiện người vợ quay mặt ra cửa nãy giò vẫn không nhúc nhích.
Dưới sự trấn an của Từ An Diễm rắn lớn từ từ bình tĩnh xuống, dáng vẻ uể oải iu xìu. Hàn Hướng Nhu duỗi tay sờ đầu bà ấy sắc mặt nghiêm trọng. Từ An Diễm lo lắng nhìn Hàn Hướng Nhu, vừa thấy sắc mặt cô không tốt cô ấy lập tức hốt hoảng: “Thư ký Hàn, rốt cuộc là sao vậy? Mẹ tôi còn có thể cứu chữa không?”
“Đây là nguyền rủa của rắn.” Hàn Hướng Nhu lấy bút vẽ bùa và chu sa trong túi ra: “Thông thường chỉ có rắn tinh đạo hạnh lâu năm mới làm ra nguyền rủa mạnh thế này được. Bọn họ dùng pháp lực của mình làm cái giá để nguyền rủa, nói vậy nếu không phải thù sâu tựa như biển cũng sẽ không dùng phương pháp này. Dù sao hiện nay linh khí trong đất trời khan hiếm, tu luyện thành hình người không quá dễ dàng nói ít thì cũng phải một ngàn năm.” 
Cô phối chu sa xong nhìn bóng dáng người phụ nữ ngoài cửa nhỏ giọng hỏi: “Chị dâu cô tên gọi là gì?”
“Chị dâu tôi tên Mặc Tiểu Trinh.” Từ An Diễm liến nhìn theo tầm mắt Hàn Hướng Nhu, không hiểu ra sao hỏi: “Chị dâu, chị đứng đó làm gì?”
Lúc này Từ An Bình mới nhận thấy vợ mình đứng đó nửa ngày không nhúc nhích, vội vàng chạy tới kéo vợ mình qua thì phát hiện cả người cô ta cứng còng, chờ nhìn thấy bùa vàng trên mặt vợ anh ta càng ngây ra, duỗi tay kéo xuống hỏi: “Đây là cái gì?”
Tuy bùa đã lấy ra nhưng thuật pháp Hàn Hướng Nhu hạ vẫn chưa phá, cô dùng bút chu sa vẽ một chút trong không khí, lúc này Mặc Tiểu Trinh mới cảm giác gông cùm xiềng xích trên người biến mất, cơ thể lại được khôi phục tự do. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play