Nhưng mà Hàn Hướng Nhu vẫn cứ muốn mua quần áo trong hôm nay, bởi vì mặc quần áo mới ngày tết đã là một chấp niệm trong lòng cô rồi.
Lúc nhỏ cô không thể rời khỏi Thần Tiên Lĩnh, mà Lâm Hải lại nằm ở phía nam quần áo Lưu Thục Cầm gửi tới cô mặc vào mùa hè thì được, còn mùa đông thì hoàn toàn không chống được cái gió bắc rét lạnh trên Thần Tiên Lĩnh.
Khi đó áo bông quần bông mà Hàn Hướng Nhu mặc đều là ông cụ Hàn nhờ thím hàng xóm làm giúp, chẳng những mềm mại lại còn rắn chắc, rất tà kháng gió ngay cả quần áo khoác ngoài đồ bông cũng là do các thím hàng xóm làm giúp, tuy hơi xấu chút nhưng cũng vừa người.
Sau tại Hàn Hướng Nhu tên tiểu học mắt thấy sắp phải ăn tết, ông cụ Hàn cầm tiền mang theo cô xuống núi, đi tới cửa hàng quần áo duy nhất trong trấn vui tươi hớn hở nói: “Nhu Nhu đi học, về sau mỗi năm ăn tết chúng ta đều sẽ mua một bộ quần áo mới nhé.“
Hàn Hướng Nhu còn nhớ rõ năm đó mình chọn một bộ đồ đỏ toàn thân, áo đỏ quần đỏ giày cũng đỏ. Nếu dùng ánh mắt bây giờ xem ra không mấy đẹp đẽ, nhưng Ngay lúc đó nó là đẹp nhất trong lòng Hàn Hướng Nhu.
Kể từ khi đó, mỗi năm trước khi ăn tết ông cháu hai người đều sẽ đến trấn trên mua quần áo, mãi đến khi Hàn Hướng Nhu tốt nghiệp cấp ba đều là như thế. Bây giờ cô đã có công việc, ăn tết phải mặc đồ mới nghe rất giống hành vi của con nít, tuy Hàn Hướng Nhu khá thất vọng chẳng qua cô ngại nói.
Thế nên khi Cố Bách Nhiên đưa ra đề nghị mua quần áo tết cho cô cô mới vui vẻ đến vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT