Mắt thấy thần thức Vương Khắc Tùng đã tan ra chỉ còn có thể miễn cưỡng duy trì không hồn phi phách tán Hàn Hồng mới phẫn hận cất châm gỗ đi, rồi thu hắn ta lại vào trong ngọc khóa hồn. 
Cố Bách Nhiên thấy Hàn Hướng Nhu tức giận như thế thì một bên vỗ nhẹ lưng cô một bên tiếp tục hỏi Chu Tân về chuyện địa phủ: “Tuy Vương Khắc Tùng chỉ mới chiếm phủ Thành Hoàng của ông bốn năm năm, nhưng tôi nghe nói nhiều năm trước đã có rất nhiều quỷ kẹt tại dương gian, khi đó các ông không nghi ngờ có lẽ điện Luân Hồi đã xảy ra chuyện sao?”
“Đây chăng phải là do kế hoạch hóa gia đình cả sao?“ 
Chu Tân buồn bực gãi đầu: “Trước kia chú trọng nhiều con nhiều phúc, một nhà sinh bốn năm con là ít, khối người sinh tám chín con, c.h.ế.t rồi chẳng phải là cùng nhau xuống địa phủ sao.
Nhưng dương gian tại làm điều trái ngược, một nhà chỉ cho sinh một con, còn đề xướng kết hôn muộn sinh con muộn, chẳng được mấy năm quỷ hồn đưới địa phủ bọn ta đã tràn lan, chỗ nào cũng có quỷ xếp hàng đài, tuy có vài quỷ tự mang theo nhà cửa, thế nhưng dưới địa phủ làm gì có dư chỗ cho họ xây nhà. 
Sau lại bên trên ám chỉ nhét mấy tên quỷ hành hung làm ác vào địa ngục, dù sao chỗ đó lớn không sợ nhét đầy. Đầu thai không cần gấp, có tâm nguyện nào chưa hoàn thành thì để bọn họ đi làm, quỷ nào vô dục vô cầu chỉ muốn đầu thai thì ưu tiên mang về trước.”
Hàn Hướng Nhu nghe xong hơi đau đầu: “Không dối gạt đại nhân, trước kia tôi từng vô số lần mở quỷ môn quan tiễn đưa không ít quỷ hồn chắc cũng phải hơn một ngàn người, thiên đạo cũng thưởng công đức, bây giờ không biết những quỷ hồn đó có thể bình an tới điện Luân hồi không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play