Hàn Hướng Nhu và Cố Bách Nhiên đi vào tối đi, mặc dù bây giờ là buổi tối, có điều nhờ đèn Trường Minh treo trên vách tường, bọn họ ngược lại có thể thấy mơ hồ đường đi. Cả hai đi được khoảng 5, 6 mét đã đến cuối đường, Hàn Hướng Nhu cũng không tiếc bùa, lập tức ném ra 2 lá bùa phá trận cùng lúc.
Một tiếng “ầm” thật lớn vang lên, một tối đi thông xuống dưới đất xuất hiện ở trước mắt. Cố Bách Nhiên ngồi xổm xuống nhìn lối đi, anh nhướng mày lên: “Âm khí trong này có chút kỳ lạ, hơi giống khí tức trên roi của quản lý Hắc.”
“Đó là khí u minh, chỉ có âm phủ mới có.” Sắc mặt của Hàn Hướng Nhu có chút nặng nề. Thôn làng ở cửa ải thứ 3 trong cuộc so tài huyền môn có một con đường thông đến âm phủ, bên trong có mấy con quỷ giả mạo âm sai xúi giục thôn dân hiến tế hồn phách.
Không ngờ giờ mới chưa đầy 1 tháng, cô lại thấy lối đi thông đến âm phủ, ban đầu chỉ thành phố ma Phong Đô có một Quỷ Môn Quan, thế nhưng giờ đây âm phủ lại mở cửa khắp nơi giống như cái rổ vậy.
Hàn Hướng Nhu thử liên lạc với người giấy nhỏ, chẳng qua mặc kệ cô có gọi thế nào thì bên kia cũng không có hồi âm. Tuy nhiên cô có thể cảm nhận được khí tức để lại khi người giấy nhỏ đi ngang qua nơi này, bọn họ chắc hẳn mất tích từ chỗ này.
“Chúng ta đi xuống từ đây, anh cẩn thận một chút.” Hàn Hướng Nhu dặn dò Cố Bách Nhiên một câu, ngón tay chà xát làm một ngọn âm hỏa bùng lên ở đầu ngón tay cô. Bọn họ mượn ánh sáng yếu ớt của âm hỏa, cẩn thận đi xuống lối đi.
Cố Bách Nhiên theo sát sau lưng Hàn Hướng Nhu, tay phải cầm Thiên Bồng Xích, vừa đi xuống vừa đề phòng quan sát hoàn cảnh xung quanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT