10 giờ tối, hai người đi bộ từ khách sạn đến núi Đàm Tuyền. Khách sạn cách núi Đàm Tuyền không quá xa, cả hai đi được khoảng 20 phút đã trong thấy rất nhiều quỷ hồn tập hợp tại với nhau. Quỷ hồn nhiều đến nỗi khiến Hàn Hướng Nhu rất muốn mở quỷ môn tiễn hết bọn chúng vào.
Dù Cố Bách Nhiên biết một vài quỷ hồn sẽ nán lại ở chốn nhân gian, chẳng quaanh tưởng rằng phần lớn đều vô thức bị mắc kẹt ở nơi nào đó giống như những âm hồn thôn dân và chiến sĩ kia.
Cho nên anh cảm thấy hết sức kinh ngạc khi nhìn thấy nhiều quỷ hồn bình thường têu tổng ở thế gian như vậy, không nhịn được hỏi: “Theo lẽ thường, người c.h.ế.t rồi sẽ có âm sai đến đón đi, trừ những quỷ hồn bị địa tinh trói buộc và có chấp niệm sâu sắc trở thành lệ quỷ ra thì tất cả đều phải trở về âm phủ.
Mặc dù có một số là c.h.ế.t thay hoặc là sinh hồn bất ngờ rời khỏi thân thể mà chết, tuy nhiên xác suất này rất thấp, vậy túc quỷ sai bắt người gặp phải cũng sẽ khóa lại mà. Sao bây giờ lại có nhiều cô hồn dã quỷ du đãng bên ngoài thế chứ?
Có phải chỗ nào xảy ra vấn đề không?” 
Vương Ủy nhẹ nhàng bay tới từ phía sau, nghe thấy hai người nói chuyện bèn xen mồm vào: “Ngày đó tôi nghe một con quỷ gì nói, hiện tại số lượng âm sai khóa hồn rất ít, có một bộ phận quỷ hồn rất lớn được nán lại nhân gian. Con quỷ dẫn tôi vào chợ quỷ lần trước đã c.h.ế.t được 7 năm, đến bây giờ vẫn chưa có quỷ sai tới dẫn đi.”
Hàn Hướng Nhu trầm mặc, gần đây những chuyện cô chạm trán đều có liên quan đến âm phủ. Nghe nói việc sử dụng tàn tích của quan ấn âm phủ để nuôi lệ quỷ hãm hại mạng người là do “đại nhân” gì đó sai khiến. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play