Hàn Hướng Nhu lấy một lá bùa ném ra ngoài, hỏa hoạn nhanh chóng tan biến, công trường khôi phục tình trạng ban đầu. Quỷ nằm đưới đất cũng bò dậy, dường như bọn họ cũng rất ngạc nhiên. Bọn họ nhanh chóng phát hiện mọi thứ xung quanh đều hết sức lạ lẫm, ai nấy đều Lộ ra vẻ mặt ngơ ngác, có vẻ như cũng không biết hiện tại bản thân đang ở đâu.
Hàn Hướng Nhu thấp giọng dặn dò Cố Bách Nhiên một câu, bảo anh dẫn Lưu Viễn Sơn và Tăng Hiền Lương chờ ở chỗ này, cô thì một mình xuống dưới. Những quỷ hồn này vẫn luôn sống tuần hoàn trong kết giới được tạo ra từ âm khí cuồn cuộn vào 80 năm trước một cách tự nhiên. 
Đã quá lâu rồi bọn họ mới cảm nhận được hơi thở của người sống, lúc cô bước xuống, rất nhiều quỷ hồn của thôn dân đều không nhịn được nóng nảy.
Hàn Hướng Nhu chậm rãi thả ra một ít âm khí trong cơ thể, nồng độ âm khí vừa đủ để xoa địu sự nóng nảy của những quỷ hồn này mà không dày đến mức khơi dậy bản năng nguyên thủy của bọn họ.
May mà cô đã kiểm soát âm khí hết sức thành thạo, dứt khoát dùng âm khí bao bọc lên người như một lớp lụa mỏng. Bấy giờ các quỷ hồn mới bình tĩnh tại, chỉ là hoàn cảnh xa lạ khiến bọn họ trong có vẻ bất an.
Cô đi xuyên qua giữa bọn họ đi ra bên ngoài cao ốc, tất cả hồn phách nghe thấy âm thanh đều đồng loạt quay đầu lại nhìn cô. Lưu Viễn Sơn ở tầng trên thấy rõ ràng suýt chút nữa đã hét lên, may thay ông ta phản ứng nhanh lập tức bịt kín miệng mình. 
Đợi đến khi hơi thở ổn định lại, ông ta mới nhỏ giọng thì thầm với Tăng Hiền Lương: “Đại sư Hàn này đúng là phi thường, nhiều quỷ như vậy nhìn cô ấy mà cô ấy lại không chùn chân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play