Thang máy kêu một tiếng “Ding”, dừng lại ở tầng 8. Tăng Hiền Lương nghe thấy âm thanh chỉ sợ đánh rắn động cỏ, nhưng thấy đáng vẻ Hàn Hướng Nhu không hề bận tâm nên ông ta cũng thoải mái bước ra. Dưới sàn thang máy được tát gạch men sứ xinh đẹp, một bên có cửa chống cháy và một bên là dãy tủ kê sát tường, trước cửa có móc treo quần áo với giá để giày. 
Khóa cửa nhà là khóa vân tay, lần này hình nhân nhỏ ôm cái đầu trọc của mình, hơi luống cuống không biết phải làm sao. Hàn Hướng Nhu không trong cậy vào nó, thăng tay rút một tấm bùa dán lên cửa, cửa nhà lập tức mở ra. Tăng Hiền Lương nuốt nước miếng, nhìn cô đầy tôn kính: Không hổ là đại sư, mở khóa cũng phải có lối đi riêng.
Cửa nhà đối diện với bức tường, bên tay phải là hành lang, bên tay trái là phòng khách và phòng ăn. Hàn Hướng Nhu vừa bước vào cửa đã nhìn sang bên phải, ở cuối hành lang bày một pho tượng Phật.
Tượng Phật này thoạt nhìn cao hơn nửa mét, mặt Phật dữ tợn, ánh mắt toát ra là khí nhìn về phía trước với vẻ miệt thị. Tăng Hiền Lương bị bức tượng Phật này nhìn vào lập tức cảm thấy cả người run rẩy, vội vàng nắm lấy lá bùa Hàn Hướng Nhu đưa cho mới cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Phía trước tượng Phật cắm ba nén hương, nhưng nén hương kia không phải màu vàng bình thường dùng để cúng dường mà có màu đỏ, có thể ngửi thấy loáng thoáng mùi m.á.u tanh. 
Mặc dù Hàn Hướng Nhu không đi kiểm tra hương kia nhưng cũng có thể đoán được hơn nửa là được trộn lẫn m.á.u người trong lúc chế tạo. Thông thường, theo bản chất xấu xa của tà Phật, nó đều mê hoặc tín đồ tự nguyện hiến tế thì mới đạt được sức mạnh tín ngưỡng nhiều hơn một chút.
Căn phòng bên cạnh thờ cúng tà Phạt không có ai, Hàn Hướng Nhu đi thẳng vào phòng khách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play