Hàn Hướng Nhu xấu hổ an ủi bà ấy vài câu, mạnh mẽ kéo vấn đề về: “Bà à, trước khi té ngã có phải có người lấy m.á.u của bà không?”
“Có.” Bà cụ không che giấu, thoải mái nói: “Nửa tháng trước, sau khi tôi đi khiêu vũ về nghe thấy người đi đường bên cạnh nói ở phố Lịch Sơn Tây có cho trung tâm chăm sóc sức khỏe đang kiểm tra miễn phí, nên tôi đã đi tới đó, cũng may lúc ấy không có nhiều người biết, tôi là người đầu tiên đến. Người ở đó đo huyết áp cho tôi, còn rút m.á.u xét nghiệm nước tiểu.
Đúng rồi, bọn họ còn cắt một chòm tóc của tôi, nói có thể lấy nó để xét nghiệm ung thư.”
Tăng Hiền Lương nghe vậy sắc mặt tái nhợt: “Mẹ, hàng năm con tiêu hơn một vạn cho mẹ kiểm tra sức khỏe, tại sao mẹ lại vào trung tâm tồi tàn không có giấy phép kinh doanh để lấy máu?”
Bà cụ chột dạ cúi thấp đầu xuống: “Không phải do mẹ thấy không cần mất tiền còn có thể nhận hai túi mì sao.”
Tăng Hiền Lương nhìn bà cụ không biết nói gì cho phải, ông ta tức giận đến mức trái tim đau đớn. Hàn Hướng Nhu nhìn lúc bà cụ nói lời này sắc mặt vẫn như thường, nhịp tim cũng không tăng nhanh, chắc hẳn bà ấy đang nói thật. Vì để phòng chẳng may, Hàn Hướng Nhu liên tục truy vấn: “Ngoại trừ lần rút m.á.u đó, có lần nào xảy ra va chạm chảy m.á.u không?”
“Không có.” Bà cụ lắc đầu rất trung thực nói: “Ngoại trừ kiểm tra thân thể hồi tháng sáu, chỉ còn một lần rút m.á.u nửa tháng trước. Nhưng lần này té gãy chân thì không bị rách da, tôi mặc quần áo rất dày.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT