Tăng Hiền Lương lập tức giơ ngón tay cái tên với Hàn Hướng Nhu: “Không hổ danh là đại sư, quả đúng là vậy. Sau khi tôi ly hôn với vợ cũ, vốn dĩ tôi muốn đưa con gái đi cùng, nhưng con gái không có ấn tượng gì với tôi nên khóc tóc không muốn ở cùng. Vợ trước của tôi cũng không đồng ý, nên tôi cho cô ấy một khoản tiền để nuôi dưỡng con.
Sau này khi làm ăn khấm khá hơn, ngoại trừ tiền phí nuôi con hàng năm tôi cũng cho con một chút tiền riêng, ít nhất có thể mua mấy bộ quần áo hoặc món đồ mà con bé thích không cần phải xin tiền cha dượng.”
Trên mặt của Tăng Hiền Lượng lộ ra chút áy náy: “Sau khi con bé ra đời, tôi vẫn chưa làm tròn trách nhiệm của một người cha, bây giờ ngoại trừ cho con bé tiền tôi cũng không biết làm điều gì khác.” 
Tăng Hiền Lương ổn định tại cảm xúc của mình tiếp tục nói: “Ba năm sau khi ly hôn tôi gặp người vợ hiện tại của mình. Thật ra thì công ty bây giờ cũng là đo tôi và vợ cùng nhau dốc sức xây dựng từ không tới có. Vì công ty mà cô ấy không sinh con trong năm năm, đợi đến khi công ty ổn định mới yên tâm về nhà sinh con. Sau khi con trai ra đời, cô ấy đồn hết sự quan tâm cho cuộc sống gia đình, giáo dục con trai tôi rất tốt, năm nay thằng bé thi đỗ đại học Đế Đô.”
Hàn Hướng Nhu hơi nhíu chân mày: “Vậy gần đây con trai ông có nói mình không được may mắn không?”
Vẻ mặt của Tăng Hiền Lương đông cứng, rõ ràng có hơi hoảng hốt: “Hình như không có chuyện gì, đại sư con trai tôi sẽ không có việc gì chứ?”
Hàn Hướng Nhu suy tư một chút rồi nói: “Ông đưa ngày sinh bát tự của anh ta cho tôi xem.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play