Tuy Lưu Thục Cầm thích Cố Bách Nhiên nhưng nghe những lời này cũng hơi băn khoăn: “Cậu ấy bỏ ra nhiều tiền như vậy, sau này nhỡ em con không thích cậu ấy thì cậu ấy có thể nào sẽ…”
Lưu Thục Cầm chưa nói hết câu có điều vẻ lo lắng trên mặt bà lại hết sức rõ ràng. Hàn Thịnh Vĩ thấy thế bèn vỗ cánh tay bà để trấn an: “Chắc chắn sẽ không, nhân phẩm của cậu ta có tiếng lành đồn xa rồi. Hơn nữa cho dù tình cảm không thành thì cậu ta vẫn là đệ tử của phái Thiên Nhất mà.”
“Vậy thì tốt rồi.” Lưu Thục Cầm yên tâm, tại bắt đầu nghĩ về cậu con rể dự bị tương lai của mình: “Bảo sao lần nào đến nhà cậu ấy cũng ân cần như vậy, hóa ra là che giấu suy nghĩ kia. Mẹ thấy cậu ấy và em gái con rất xứng đôi, chăng biết Nhu Nhu nghĩ thế nào.”
“Nghĩ cái gì mà nghĩ, mới bao lớn mà đã nghĩ đến chuyện ấy rồi.” Hàn Bình An chua loét nói: “Chưa chắc Nhu Nhu nhà chúng ta đã có ý đó đâu, hai mẹ con bà đừng có mà đồn đoán lung tung.”
Lưu Thục Cầm biết Hàn Bình An lòng dạ hẹp hòi nên không nhắc đến chuyện này nữa. Con gái thích ai tự con bé sẽ chọn, dù sao đó cũng là người sống với con bé đến cuối đời, phải hợp ý con bé mới tốt. Lưu Thục Cầm thấy bát tự đào hoa của con gái mình sắp thay đổi, lại nhìn Hàn Thịnh Vĩ đầy chê bai: “Em gái con có người theo đuổi rồi đấy, còn con thì sao? Rốt cuộc con định tìm nàng dâu như thế nào cho mẹ đây?”
Hàn Thịnh Vĩ nhét nửa cái bánh quẩy còn lại vào trong miệng, ậm ờ không rõ nói: “Mẹ cứ yên tâm, người theo đuổi con nhiều hơn em gái, chờ con chọn một người tốt cho mẹ.”
Lưu Thục Cầm giơ đũa nhìn vẻ chột dạ của anh, nghi ngờ hỏi: “Thật sự có nhiều người như vậy cơ à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT