Bà mối và đội đưa dâu nhân lúc hỗn loạn đã chạy trốn từ lâu, Triệu Đại Cốc và thím Triệu uống cuống tay chân muốn kéo Triệu Hoăng Liên ra ngoài nhưng vừa ra tới cửa, cửa lớn đã rầm một tiếng đóng lại. Triệu Đại Cốc định quay đầu lại, chỉ thấy lão gia trên đường tung ra một cục đá màu đen, Hàn Hướng Nhu nhìn chữ vàng quen mắt trên đó lập tức sửng sốt: Lại là loại đá này!
Đây là lần thứ ba Hàn Hướng Nhu nhìn thấy loại đá thế này, nhưng bất kể là tà tu ý đồ nuôi dưỡng lệ quỷ hay người phụ nữ trong nhà ma đều chỉ cầm một mảnh đá nhỏ, thế nhưng cục đá trong tay tên quỷ quan này tại lớn hơn cả hai mảnh kia cộng tại, không biết lão ta có biết vị gọi là “đại nhân“ kia không.
Khi Hàn Hướng Nhu nhìn rõ hình dạng cục đá cô lập tức quăng kính bát quái ra, cùng lúc đó tên “quỷ quan” kia cũng ném cục đá lên không trung. Hai mắt quỷ quan nhìn chằm chằm cục đá miệng lẩm bẩm, cục đá nhanh chóng xoay tròn dưới chú ngữ của lão ta.
Mắt thấy cục đá đen sắp bị âm khí nồng đậm bao quanh, kính bát quái b.ắ.n ra một chùm sáng chói mắt bao chặt lấy nó.
“Quỷ quan” thấy cục đá vậy mà không nghe lệnh của mình vội vàng đọc chú ngữ lần nữa, thế nhưng lão ta hoàn toàn không phải là đối thủ của kính bát quái, bất kể lão ta làm gì cũng không thể kéo cục đá ra khỏi cột sáng của kính bát quái.
Hàn Hướng Nhu đương nhiên không ngây ngốc đứng một bên chờ lão ta tung chiêu lớn, cô xách theo kiếm đ.â.m tới. “Quỷ quan” lảo đảo lui về phía sau hai bước, thẹn quá thành giận quát: “Cô vậy mà dám ra tay với quan viên địa phủ, cô không muốn sống nữa sao?”
Hàn Hướng Nhu cười lạnh nói: “Chỉ sợ ông không phải là quan viên địa phủ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT