Ma gương vẫn luôn ngồi đưa lưng về phía cửa chính đứng đậy, chậm rãi quay người lại, u ám hỏi: “Cô không nhận ra tôi à Trương Nhu Gia?” 
Trương Nhu Gia nhìn thấy gương mặt ma gương, vẻ mặt lập tức biến sắc: “Lý Tú Oánh!"
Ba chữ "Lý Tú Oánh" chui vào trong tai Vương Chí Viễn làm trong lòng anh ta dâng tên một cảm giác khó tả. Một nửa là kích động một nửa là đau buồn và khổ sở, giống như niềm vui mừng muốn khóc lớn khi tìm tại được báu vật đã mất.
Trương Nhu Gia mở to hai mắt nhìn Lý Tú Oánh không dám tin. Dường như cô ta không ngờ hơn 100 năm sau lại có thể nhìn thấy mặt cô ấy một lần nữa, mặt Trương Nhu Gia tái nhợt không còn một giọt máu.
Kiếp trước hai người đã gặp nhau một lần, Trương Nhu Gia vô cùng không cam lòng sau khi biết tin Vương Chí Viễn đã đính hôn. Cô ta vừa khóc lóc vừa náo loạn chỉ để bà Trương gọi Lý Tú Oánh vào nhà để xem dáng vẻ cô ấy trong như thế nào. 
Dựa theo tập tục địa phương, người phụ nữ đã đính hôn thậm chí còn không được ra khỏi nhà thêu chứ đừng nói là ra khỏi cửa. Nhưng bà chủ nhà họ Trương không thể chịu nổi khi nhìn thấy con gái mình khóc lóc, nên cứ thế gọi mẹ con Lý Tú Oánh tới.
Kiếp trước tướng mạo của Lý Tú Oánh còn đẹp hơn Trương Nhu Gia một bậc, lúc ấy cô ta cực kỳ ghen tỵ khi thấy cô ấy. Nếu không phải Trương Nhu Gia còn e ngại thanh danh của mình, chỉ sợ lúc đó cô ta đã rạch cho mặt Lý Tú Oánh nở hoa rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play