Cố Bách Nhiên thấy ông cụ Hàn vui vẻ thì nhân cơ hội hỏi xem có thể gọi không Hàn Hướng Nhu là sư tỷ không dù sao anh cũng lớn hơn cô mấy tuổi. Ông cụ Hàn cũng không quá để ý tới cách xưng hộ, bởi vì phái Thiên Nhất còn khá ít người, các công pháp được truyền lại mấy đời gần đây đều là thế hệ trước chỉ điểm cho thế hệ sau.
Ví dụ như Hàn Hướng Nhu, công pháp vỡ lòng là do ông cụ Hàn dạy, tiếp đó là lão tổ Hàn tự mình truyền thừa phái Thiên Nhất cho cô, bản thân cô không phải là thầy giáo chính thức.
“Sau này cậu cứ gọi con bé là chưởng môn nhé.” Ông cụ Hàn tháo chiếc nhẫn bằng ngọc trắng ném cho cô: “Ông đã nói với tổ sư gia rồi, sau này cháu chính là chưởng môn của phái Thiên Nhất.”
Chỉ cần ném cái nhẫn như vậy là chuyển giao chức vụ xong ?
Cố Bách Nhiên một lần nữa bị cách làm việc của phái Thiên Nhất làm cho kinh sợ, cho dù tập đoàn Thần Huy của bọn họ thay đổi giám đốc còn cần phải mở cuộc họp cổ đông để thông qua, vậy mà phái Thiên Nhất có truyền thừa ngàn năm thay đổi chưởng môn lại không cần cả một buổi lễ, tốt xấu gì cũng nên trịnh trọng giao nhẫn qua chứ!
Nhìn cách chưởng môn cũ ném chiếc nhẫn mà xem, Hàn Hướng Nhu suýt chút nữa đã không đỡ được!
Chưởng môn mới Hàn Hướng Nhu đeo chiếc nhẫn lên ngón trái, chiếc nhẫn lóe lên ánh sáng màu vàng rồi tự động thu nhỏ lại, hoàn toàn vừa khít với ngón cái của cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT