“Dùng mấy chữ “ngốc nghếch” với ông chủ của cô không hay lắm đâu.” Cố Bách Nhiên nhìn Hàn Hướng Nhu ăn từng miếng bánh ngọt, không nhịn cười khẽ: “Thật ra tập đoàn Thần Huy của chúng ta cũng tiêu không ít tiền làm từ thiện hằng năm, vốn chỉ nghĩ quyên góp ở đâu cũng được, cho nên tôi đã mang theo một tờ séc 2 triệu đến.”
Hàn Hướng Nhu suýt nữa bị nghẹn c.h.ế.t bởi miếng bánh ngọt trong miệng, cô trợn trắng mắt cố gắng nuốt nó xuống, bưng ly nước trong tay lên uống một hớp lớn rồi mới tên tiếng: “2 triệu này tốt hơn hết là dùng cho viện dưỡng lão được công ty tài trợ đi, nếu cho Trương Thành Dương tờ séc này, không biết tiền này sẽ hời cho kẻ nào.” 
Cô nói xong lại cầm đĩa lên đi bưng mấy miếng bánh ngọt khác nhau trở về, Cố Bách Nhiên nhìn cô ăn bánh ngọt hết miếng này đến miếng, bất đắc dĩ mở miệng: “Cô đã ăn nhiều bánh ngọt của người ta vậy rồi, tôi muốn không quyên góp cũng không được.”
Hàn Hướng Nhu buồn bực liếc nhìn bàn ăn: “Tên Trương Thành Dương này cũng xấu xa quá, cũng không đặt chút đồ ăn đắt tiền, tiền cho bữa cơm này của anh cũng đắt đỏ quá rồi.”
Cố Bách Nhiên cười nói: “Vậy tôi sẽ ăn thêm mấy miếng sushi, cố gắng đừng để thiệt quá nhiều.”
Hàn Hướng Nhu ăn xong mấy miếng bánh ngọt, cảm thấy mình không những chưa ăn no mà còn hơi buồn nôn. Cô uống liên tục hai ly nước để đè cảm giác ngọt ngấy xuống, lúc này mới dùng khăn giấy lau miệng, cầm túi da đứng dậy: “Tôi đi vệ sinh.”
Cố Bách Nhiên gật gật đầu: “Tôi đi nói vài câu với Trương Thành Dương, lát nữa cô trở lại, chúng ta sẽ đi ngay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play