Hoa Điềm Điềm nhìn vết m.á.u loang lổ ở trong lòng bàn tay Lý Sam Sam, đặt côca xuống bàn trà nhỏ nói: “Hòm thuốc nhà cậu ở đâu? Tớ giúp cậu xử lý vết thương.”
Lý Sam Sam vội vàng ngồi dậy, lấy hòm thuốc từ bên dưới bàn trà nhỏ ra: “Để tớ tự làm là được, cậu mệt rồi nghỉ ngơi một chút đi.”
Lý Sam Sam dùng cồn để rửa sạch miệng vết thương, đau đến mức không ngừng suýt xoa.
Hoa Điềm Điềm nhìn Lý Sam Sam bởi vì đau đớn mà nhăn mặt, đột nhiên hỏi: “Sam Sam, cậu có nhớ nửa năm trước ở thành phố chúng ta sảy ra một vụ án cưỡng h.i.ế.p rồi g.i.ế.c người không?”
Lý Sam Sam mặc dù không hiểu tại sao Hoa Điềm Điềm đột nhiên lại nhắc tới chuyện này, nhưng bởi vì người c.h.ế.t có tuổi tác ngang ngửa cô ấy, nên lúc đó cũng có chú ý tới: ”Tớ nhớ, thật tiếc cho cô gái đó, tớ nhớ rõ lúc đó có nhìn thấy dáng vẻ của cô ấy ở trên tin tức thời sự, trông rất xinh đẹp. Đợt đó nữ sinh ở trong lớp bọn tớ đều cảm thấy bất an, ba tớ còn dặn không được đi ra ngoài một mình khi trời tối.”
Lý Sam Sam thở dài: “Cũng nửa năm rồi, mà cảnh sát vẫn chưa công bố kết quả điều tra, có lẽ vẫn chưa tìm được hung thủ.”
Trên mặt Hoa Điềm Điềm thoáng hiện lên tia u ám, lẳng lặng nhìn Lý Sam Sam: “Vậy cậu cảm thấy hung thủ là người như thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT