Cả hai đều muốn trở về báo thù. 
Hàn Hướng Nhu cảm thấy rất đau lòng cho cái c.h.ế.t thê thảm của hai người, nên vô cùng khoan dung liên tục dặn dò: “Khi ra tay nhất định phải cân nhắc nặng nhẹ, không được g.i.ế.c người, nếu vì loại người xấu xa như vậy mà biến thành lệ quỷ quả thật không đáng.” 
Hoa Điềm Điềm gật đầu nói: “Đại sư yên tâm, mục đích lần này của tôi là đưa kẻ phạm tội đó tới đồn cảnh sát, sẽ không để hắn ta làm bẩn tay mình.”
Hàn Hướng Nhu bỗng cảm thấy an tâm hơn nhiều: “Vậy cô biết hắn ta ở đâu không?”
Hoa Điềm Điềm cười lạnh nói: “Sau khi tôi c.h.ế.t đã theo hắn ta khoảng một tháng, tôi không những biết nhà hắn ở đâu còn biết chỗ làm việc nữa.” 
Trong mắt Hoa Điềm Điềm tràn đầy hận ý: “Hắn ta cũng có một đứa con gái bằng tuổi tôi, sao hắn ta có thể không nghĩ nếu con gái mình gặp phải chuyện như vậy thì sẽ như thế nào? Đúng là một tên súc sinh!”
Hàn Hướng Nhu thở dài, vươn tay vỗ vai Hoa Điềm Điềm, đợi cô bình tĩnh lại thì ngồi xuống hỏi Vương Chiêu Đệ: “Chiêu đệ thì sao, em tính làm gì với người nhà?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play