Hàn Hướng Nhu đẩy anh trai về phía trước, bản thân chui vào trong, lúc này mới phát hiện âm binh và âm hồn tới trước đó đã biến mất, chỉ còn lại một âm tướng này ở cửa lối vào mộ.
Hàn Thịnh Vĩ vốn dĩ không phải đối thủ của âm tướng, rõ ràng có chút vất vả khi so đấu với âm tướng. Anh nhập môn muộn mà thiên phú lại bình thường, nếu như muốn nhanh chóng nâng cao thì phải gia tăng kinh nghiệm thực tiễn. Lần này Hàn Hướng Nhu có ý định rèn tuyện Hàn Thịnh Vĩ, chỉ cần không nguy hiểm đến tính mạng, cô sẽ không ra tay.
Cho đến khi anh không thể sử dụng được một chút linh lựcnào trên người nữa, bấy giò cô mới tháo chuỗi đeo tay xuống, xoay một vòng trong tay rồi biến thành một thanh kiếm gỗ.
Trong phòng họp, Trương Tịnh Nguyên trong thấy một màn này, ngạc nhiên nhướng mày tên: “Lúc trước cô ấy đối phó với mao cương, tôi chỉ cảm thấy kiếm gỗ của cô ấy có chút đặc biệt, chỉ là không thấy rõ chuyện gì đang xảy ra. Hóa ra thứ cô ấy sử dụng lại là một món pháp khí thượng hạng.”
Đạo trưởng Trường Minh chần chừ một thoáng, quay đầu lại hỏi Trương Tịnh Nguyên: “Chưởng môn Trương còn nhớ bảo vật trấn phái của phái Thiên Nhất là cái gì không?”
Khi còn trẻ, bọn họ cũng chỉ xem những môn phái đã biến mất khỏi lịch sử như phái Thiên Nhất này là truyền thuyết, hoàn toàn không để bụng. Bây giờ Trương Tịnh Nguyên cũng hơn 60 tuổi rồi, có thể lục lọi từ trong trí nhớ ra ba chữ “phái Thiên Nhất” này cũng đã không dễ, chuyện chi tiết hơn thì sớm đã quên sạch sành sanh rồi.
Vẻ mặt của đạo trưởng Trường Minh có chút nghiêm túc: “Tôi đã từng đọc trong ‘Đạo gia tạp đàm’, nói rằng năm đó lão tổ Hàn biến mất đã để lại ba món pháp khí xem như là bảo vật trấn phái, một trong số đó chính là chuỗi đeo tay Lôi Kích Mộc. Nghe nói gỗ kia đã sinh linh trí, vượt qua 8 lần lôi kiếp, chỉ tiếc lại thất bại lúc sắp hóa thành hình người vào lần lôi kiếp thứ 9. Khi thần hồn của mộc yêu sắp tan biến, lão tổ Hàn tới nơi, cưỡng chế phong ấn một tia yêu hồn trong gỗ, rồi dùng Lôi Kích Mộc độ kiếp thất bại để mài thành một chuỗi đeo tay. Nghe nói chuỗi đeo tay kia có thể biến lớn nhỏ theo ý nghĩ của chủ nhân, còn có thể thay đổi hình dạng. Mà tia yêu hồn đã chủ động biến thành khí linh sau khi gỗ bị luyện thành pháp khí, hợp nhất với linh hồn chú hay làm phép, chỉ cần một ý nghĩ là có thể điều khiển món pháp khí này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT