Hàn Thịnh Vĩ đột nhiên hiểu ra sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, anh nhìn ngó xung quanh nhỏ giọng hỏi: “Tổ sư gia của chúng ta sợ anh làm mất mặt à?”
Hàn Hướng Nhu nhìn anh bằng ánh mắt đồng cảm, dùng giọng điệu của người từng trải thở dài một hơi nói: “Anh cứ tin tưởng em, nếu lần này anh làm phái Thiên Nhất mất mặt thì sau này giấc mơ của anh sẽ càng ngày càng thú vị.”
Hàn Thịnh Vĩ biết tổ sư gia có thể nhìn thấy biểu cảm của mình nên không dám trưng ra vẻ uể oải nữa, anh nhanh chóng đứng dậy múc một đống đồ ăn rồi tống hết chúng vào bụng. Chỉ còn nửa tiếng nữa là cuộc thi đấu bắt đầu, pháp côn của Hàn Thịnh Vĩ còn đang được đưa tới, anh nhìn thời gian từng phút từng giây đang tới gần, trong lòng có hơi nôn nóng.
Hàn Hướng Nhu dẫn động linh khí đưa tay vẽ một lá bùa lên trán Hàn Thịnh Vĩ, anh cảm nhận được một luồng khí mát mẻ tiến vào từ chỗ giữa hai lông mày, muộn phiền đột nhiên tiêu tan, tâm trạng cũng thoải mái hơn nhiều. Anh ngồi ở trên ghế sô pha, nhắm mắt lại ghi nhớ những pháp chú và khẩu quyết tối hôm qua, không vội vàng không nóng nảy kiên nhẫn chờ đợi, năm phút trước khi lên đường, giao hàng hỏa tốc cuối cùng cũng tới.
Sau khi xé hộp đóng gói, cấm lấy cây gậy đen thui ở trong tay, đây là lần đầu tiên Hàn Thịnh Vĩ sinh ra loại cảm giác gắn bó với gậy thiêu hỏa, đột nhiên trong lòng cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Thời điểm Lông Hổ Sơn nhận thầu khách sạn này đã nghĩ tới việc bố trí trận ảo, mười trận ảo được bố trí ở vườn hoa bên trái và bên phải của khách sạn, với bãi biển phía sau.
Đạo sĩ Ngọc Chân Tử của Lông Hổ Sơn dán trên người mình một lá bùa khuếch đại âm thanh, lớn tiếng đọc danh sách nhóm: “Lý Đạo Tu của Thanh Dương Cung, Bạch Thuật của Thanh Vân Quan, Lý Thành của Mao Sơn,…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT