Ông ấy phiền não xoa xoa mặt: “Mặc dù mười mấy năm qua đều là cô giúp việc nấu cơm cho nhà chú, có điều cả đời này chú sẽ không quên được mùi vị món ăn được ăn từ nhỏ được. Chú thử một mùi vị của món ăn kia cũng biết ngay là do mẹ chú làm. Thật ra chú cũng không sợ mẹ, bởi vì chú tin bà ấy sẽ không hại bọn chú.
Tuy nhiên điều chú lo lắng là có phải người làm con trai như chú đã không làm được chuyện gì đó cho nên mới để bà ấy đi không yên tâm như vậy hay không.”
Ông ấy lấy tờ séc đã chuẩn bị sẵn trong ví ra đặt tên bàn: “Chú muốn mời ông cụ nhà mọi người đến hỏi bà cụ xem, xem bà ấy còn có tâm nguyện nào chưa được thực hiện hay không, chú không đành lòng để hồn phách của mẹ không được yên lòng như thế.”
Hàn Hướng Nhu đứng dậy: “Được rồi, cháu sẽ đi cùng chú đến xem một tát.”
Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của người kia, cô thản nhiên tiếp tời: “Hiện tại môn phái chúng cháu chỉ có một mình cháu có thể làm việc thôi, đi nào.”
Lúc Khương Tuấn Minh dẫn cô đến nhà thì ông cụ Khương không ở nhà.
Hàn Hướng Nhu men theo âm khí đi tới trước một căn phòng trên tầng 2, sau đó quay đầu lại hỏi ông ấy: “Đây là phòng của ai ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT