Khoảng 10 phút sau, Hàn Hướng Nhu mở mắt ra, nhìn Tổ sư gia với vẻ tôn thờ: “Tổ sư gia, con đoán số sách cổ và công pháp mà ngài lưu trữ là đầy đủ nhất trên đời rồi. Mặc dù một vài môn phái khác có truyền thừa xuống, nhưng mà rất nhiều công pháp trung tâm đều đã mất đi, vẫn là ngài có tầm nhìn xa trong rộng!”
Tuy là Tổ sư gia đã bạc trắng tóc, song vẻ ngoài vẫn đẹp như mĩ ngọc. Ông ấy nghe Hàn Hướng Nhu nịnh nọt một cách túng túng, trong mắt lóe lên ý cười, có điều trên mặt vẫn lạnh nhạt khiến người ta không thấy rõ tâm trạng. 
Hàn Hướng Nhu cười gượng gãi đầu, cẩn thận hỏi: “Tổ sư gia, ngài còn có gì căn dặn không ạ?”
Tổ sư gia kiêu ngạo phất ống tay áo: “Mang cho ta một chiếc tivi.”
Hàn Hướng Nhu kinh ngạc nhìn ông ấy: “… Hả?”
Sao lại xem tivi rồi? Đây có vẻ không giống việc ngài thích mà?
Dường như nhìn thấu suy nghĩ của cô, Tổ sư gia thẹn quá hóa giận, hừ lạnh một tiếng: “Ta muốn cái lớn nhất tốt nhất!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play