Tuy nhiên, ở trước mặt bài vị của tô sư gia, Hàn Hương Nhu không dám nói nhiều. Cô cung kính nhận lấy bài vị của tổ sư gia, gọi Hàn Thịnh Vĩ cũng tên tầng. Tầng ba, tầng bốn đều có phòng trống, chỉ cần dọn dẹp một chút là có thể dùng được.
Hàn Thịnh Vĩ nhìn thấy bài vị của tổ sư gia ở trong tâm tay thì hưng phấn tới mức không nói thành tòi: “Tổ sư gia, căn phòng ở bên cạnh phòng ngủ của con vừa mới được thu dọn, con đặt bài vị của ngài ở đó có được không? Ngày nào con cũng sẽ dâng hương cho ngài?”
Hàn Thịnh Vĩ vừa nói xong thì tung ta tung tăng đẩy cửa căn phòng bên cạnh, nhưng đây thế nào cánh cửa cũng không nhúc nhích. Hàn Thịnh Vĩ bối rối lôi kéo tay nắm cửa, mặt mày mờ mịt: “Cửa phòng này anh không khóa, sao lại không mở được?”
Hàn Hướng Nhu đã hầu hạ tổ sư gia mười mấy năm bình tĩnh xoay người tiếp tục lên tầng: “Tổ sư gia không muốn ở chung với anh.”
Hàn Thịnh Vĩ trơ mắt nhìn theo bóng lưng Hàn Hướng Nhu biến mất ở trên câu thang, chốt cửa ở trong tay “Cạch” một tiếng rồi mở ra. Hàn Thịnh Vĩ giật mình loạng choạng ôm lấy cửa phòng mới không bị ngã.
Hàn Thịnh Vĩ xoa xoa eo, khi nhìn thấy gậy thiêu hỏa ở bên trong căn phòng thì tuyệt vọng che mặt: “Tổ sư gia ngài tin tưởng con, thật ra con cũng không muốn pháp khí như vậy!”
Hàn Hướng Nhu vừa mới mang bài vị của tổ sư gia lên tầng bốn, thì cánh cửa phòng cô dùng để ngồi thiền và luyện công lập tức mở ra. Hàn Hướng Nhu mang bài vị của tổ sư gia vào đó, lại thắp cho tổ sư gia ba nén hương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT